Lúc đầu, hôm qua tôi ngồi lục internet
Thật sự muốn kiếm chỗ dạy tiếng Anh giao tiếp tử tế mà hoa cả mắt. Google cái tiêu đề “những trung tâm dạy tiếng anh giao tiếp tốt” xong lướt cả chục trang toàn quảng cáo sặc mùi. Đọc review thì cứ ngỡ thiên đường, vô tận người khen “giáo viên bản ngữ siêu xịn, phòng ốc sang chảnh”. Chán ngấy.

Mò ra tận nơi coi thử
Quyết định xách dép đi thực tế 3 chỗ top đầu. Chỗ đầu tiên sáng bóng như khách sạn 5 sao, bàn tiếp tân cười như hoa nhưng hỏi giá… trời ơi 8 triệu/tháng. Nhân viên cứ hứa “cam kết đầu ra”, nhưng hỏi kỹ giáo trình thì ậm ừ cho qua. Điều kiện học lại? “Tùy trường hợp” – nghe mà ngứa tai.
Qua chỗ thứ hai, linh tinh hơn. Ngồi nghe thử buổi demo, giáo viên Philippines nói như gió nhưng… toàn đọc slide. Học viên ngồi im thin thít, chả ai mở miệng nói câu nào. Mình lén hỏi mấy đứa đang học: “Có lên trình không em?” – “Dạ chủ yếu ngữ pháp với làm bài tập thôi chị”. Thế thì học giao tiếp kiểu gì?
Chỗ thứ ba làm tôi sốc nặng
Vừa bước vô phòng học, giảng viên Tây đang quát tháo 1 bạn nhát nói: “SPEAK LOUDER! I CAN’T HEAR!”. Mặt bạn kia đỏ lựng, mắt rưng rưng. Giờ giải lao hỏi ra mới biết: trung tâm bảo “100% native teachers” nhưng toàn mấy anh tây ba lô chưa có bằng sư phạm, đứa dạy được 2 tuần đứa mới nhảy vô. Mệt mỏi bỏ về.
Tiền đâu mà đốt?
Ngồi tính sơ:
- Trung bình mỗi tháng 5-7 triệu
- Học phí đóng cả khóa 6 tháng giảm 10%
- Phụ phí giáo trình, thi thử… cộng thêm 2 củ

Xong hứa suông “không giao tiếp được hoàn tiền” – mà điều kiện thì dài như danh sách đi chợ. Đến người nhà giàu còn phải nghĩ, huống gì tôi.
Vỡ lẽ ở quán cafe vỉa hè
Tình cờ gặp thằng bạn cũ làm gia sư. Nó bảo: “Mày cứ đâm đầu vào mấy chỗ bóng bẩy làm gì? Tụi nhỏ giờ toàn chui vô mấy lớp nhỏ của thầy cô nghỉ hưu, dạy chuyên IELTS cấp tốc mà có 150k/giờ”. Thật luôn! Nó giới thiệu cho chị giáo viên gần nhà, dạy chay 4 học viên/buổi. Hôm qua đến học thử: giáo viên sửa phát âm từng chữ, sai cái phang ngay, học xong còn đuổi về nhà tự luyện nghe podcast. Chưa kịp trả tiền, chị đã đánh bài tập về nhà vào group…
Hết 3 tháng đốt tiền tìm “trung tâm tốt”, giờ mới biết: quan trọng không phải bảng hiệu to đùng, mà là người dạy có tâm với có tầm. Đời này đi học tiếng Anh, mắc nhất là… sợ nói xấu mặt! Chị giáo chửi như mưa mà thấy vui hơn học chỗ tây cao giá.
Leave a Comment