Lại đến giờ chia sẻ trải nghiệm thực tế của mình rồi đây. Cái đợt trước mình đang muốn học lại tiếng Anh, mà ở Sài Gòn nhiều trung tâm quá trời trời, đọc review thì chỗ nào cũng khen như thần thánh, đâm ra hoang mang chẳng biết tin ai. Thế là quyết định tự đi khảo sát mấy nơi hay được bảo là uy tín coi thực hư ra sao.

Mở đầu chuỗi khám phá
Chuẩn bị cái note trên điện thoại ghi sẵn mấy tiêu chí: giờ học linh động cho người đi làm, giáo viên dạy phát âm rõ ràng, với đặc biệt phải có chỗ ngồi chờ máy lạnh tử tế. Đầu tiên ghé cái trung tâm ngay quận 1 bạn cùng phòng giới thiệu, ngoài mặt tiền sang chảnh vcl, bước vô cái sảnh bóng loáng gặp ngay em tư vấn viên cười như hoa. Em ý bảo: “Anh yên tâm chỗ em toàn giáo viên bản xứ IELTS 8.0 trở lên”. Mừng húm đòi học thử, ai ngờ giáo viên chính hôm đó lại là anh Philippines nói giọng nghe đặc sệt, phát âm “three” thành “tree” nghe muốn điếc tai. Đóng 200k tiền đặt chỗ thất thểu bước ra.
Lượt thứ hai thảm bại
Không nản, hôm sau hẹn gặp trung tâm quận Tân Bình quảng cáo ưu đãi mấy chục phần trăm. Địa chỉ google map dẫn vô hẻm sâu hoắm, đi lòng vòng mười phút mới thấy cái biển hiệu cũ kỹ. Vừa bước chân vô phòng học, đèn neon nhấp nháy phát hoảng. Mùi nước tẩy bốc lên nồng nặc. Thầy giáo người Việt dạy ngữ pháp kiểu đọc-chép, giải thích câu bị động như đọc bản án. Thấy tụi nhỏ ngáp ngắn ngáp dài mà thương. Vịn vào cái giá ưu đãi hỏi thử, hoá ra học phí tính thêm 5 cái phụ phí chưa kể sách photo. Vắt chân lên cổ chào thua.
Gặp được nơi tạm ổn
Gần như tuyệt vọng thì thằng bạn ở quận 7 rủ qua khu nó ở thử. Trung tâm này dấu trong cái studio cũ, không bảng hiệu hoành tráng, lớp học chỉ độ 10 bàn. Đúng lúc đang xem bảng học phí thì nghe phòng bên giáo viên nước ngoài phân tích idiom kiểu “break a leg” cho tụi học viên cười rần rần. Cô manager thấy mình ngó nghiêng liền bảo: “Để em cho anh vô ngồi dự giờ luôn, không phải đặt cọc”. Ghế sofa cũ nhưng ngồi hết 45 phút thấy cách cô giáo Mỹ chỉnh từng lỗi phát âm tỉ mỉ. Đang định bụng đăng ký thì xem kỹ hợp đồng thấy cái khoản “không hoàn phí dù bất kỳ lý do gì” chặn ngay tay. Giận mình sơ ý suýt mắc bẫy nữa.
Kinh nghiệm đổi bằng tiền mặt
Cuối cùng mình nghĩ ra cách này: lân la hỏi thẳng học viên đang chờ giờ học ở mấy sảnh chờ. Gặp mấy bạn sinh viên thú thật: trung tâm A toàn dùng video quay sẵn giả giáo viên live, trung tâm B đổi lịch học liên tục gây khó dễ để thu phí giữ chỗ. Một chị đi làm nhắc khéo: “Chỗ cô X bên đường Phan Văn Trị này chủ nhật đông nghẹt nhưng thực tế lớp chất lượng là lớp cô Y dạy buổi tối thứ Ba”. Cứ thế lần mò sang tận nơi, đúng cô Y dáng người nhỏ nhắn đang giảng bài say sưa, học viên ngồi kín bàn nhưng ai cũng tập trung. Test trình độ xong đóng tiền học tháng luôn. Giờ mỗi tối thứ Ba đi học phát âm căng tai vẫn không bỏ buổi nào.
Kết luận xương máu: Đi 10 nơi chưa chắc gặp được một chỗ ưng ý. Những lời quảng cáo “đảm bảo đầu ra” hay “giáo viên Tây xịn” toàn là chiêu trò. Phải ngồi lại lớp thực tế ít nhất 15 phút, đọc kỹ hợp đồng dấu sao chữ nhỏ, và quan trọng nhất là hỏi người từng học rồi. Coi chừng mấy chỗ thu tiền xong là bốc hơi giữa chừng như cái trung tâm mình thấy ở báo Tuổi Trẻ tuần trước. Đời này đừng tin ai, tin chính mắt thấy tai nghe!

Leave a Comment