Sáng nay vừa ngủ dậy là tôi lục lại cái Google Docs, thấy mớ tài liệu tiếng Anh ngày trước tự soạn mà thở dài. Toàn là mấy câu xã giao chào hỏi sách vở, đem dạy mấy anh chị đi làm là coi như xong đời.
Làm thử cái buổi đầu tiên
Mời đứa bạn thân đang làm kế toán đến nhà, nghĩ bụng dễ ẹc. Bật PowerPoint lên toàn mẫu câu “How are you? I’m fine thank you”. Đang giảng hăng thì nó ngáp dài: “Bà ơi, sáng nay tui phải gọi điện cho partner Singapore gấp, vừa nói vừa run tay chân đây này!”. Úi giời, tôi ngớ người ra luôn.
Lục đống email cũ ra nghiền ngẫm
Tối về lôi hộp thư công ty cũ ra xem. À thì ra dân văn phòng hay dùng mấy kiểu này:
- Email xin deadline dời lại: “Could we possibly move the deadline to…”
- Gọi điện thoại cắt ngang: “Sorry to jump in but…”
- Cuộc họp chạy nước rút: “Let’s circle back to this later”
Toàn cái tiếng Anh chắp vá để làm việc thật chứ không phải nói chuyện gió trời. Định nghĩa “giao tiếp” của mấy ổng khác xa mình nghĩ.
Bắt đầu quăng “thính” mồi
Lập tức đăng story hỏi thăm: “Ai cần học tiếng Anh để sáng họp Tây, chiều gửi mail Mỹ?”. Ồi giời ạ, inbox nổ như ngô rang! Có ông anh làm sales vật vã: “Trưa nay client mắng tao đơ máy vì email cộc lốc!”. Thế là hè nhau lập nhóm chat liền.
Dạy theo kiểu cầm tay chỉ việc
Tối đầu tiên bảo cả nhóm bật mic la hét thử. Đứa thì nói nhỏ như muỗi, đứa thì phát âm “project” thành “pờ rồ dẹt”. Tôi cầm cái bảng bấm giờ: “Mỗi người có đúng 1 phút trình bày báo cáo, hết giờ là cắt!”. Lần đầu cả phòng toát mồ hôi, nhưng sau ba bữa là quen dần. Mấy email lở gửi cho sếp Tây đem ra sửa chung, thi thoảng cười bể bụng vì lỗi ngớ ngẩn.
Rinh cả rổ thực tế vào dạy
Giờ dạy toàn dùng đồ thật:
- Hóa đơn điện thoại quốc tế đứa nào cũng có
- Hợp đồng thật giấu tên công ty
- Thậm chí thu âm cuộc gọi hẹn lịch họp (xin phép trước)
Có bữa đang học thì thằng cu nhỏ nhà chị kia chạy vào gào: “Mommy, toilet’s broken!”. À, thế là thành luôn chủ đề dạy khẩn cấp xử lý sự cố. Đời thường hết nấc!
Giờ thì húp bữa sáng với Tây
Sáng nay check nhóm thấy tin nhắn: “Chị ơi em vừa ký xong hợp đồng với tụi Hong Kong rồi!” kèm ảnh team nâng ly. Lòng vui như bắt được vàng. Mấu chốt là phải dạy cái người ta chật vật, chứ không phải thứ mình nghĩ là sang. Trời ạ, hóa ra tiếng Anh giao tiếp đi làm cũng giống nấu cháo, cứ để bị “sôi trào” đôi chút mới ngon!
Leave a Comment