Mấy nay coi bộ mình mất gốc tiếng Anh quá trời, đâm ra cắp cặp lên thành phố đi lùng trung tâm học lại từ đầu. Ai ngờ đi một bữa mới thấy kinh hoàng, chỗ nào cũng treo bảng “uy tín” hết mà đâm hoa mắt luôn.

Bước 1: Mò mẫm trên mạng
Mở điện thoại gõ đại cái chữ “trung tâm tiếng Anh uy tín tphcm”. Trời ơi, ra cả đống trang quảng cáo, chỗ nào cũng khoe giảng viên Tây xịn, lớp ít người, cam kết đầu ra. Lướt cả tiếng vẫn chưa chốt được chỗ nào vì nhận xét lẫn lộn đủ kiểu: người khen người chê ầm ầm.
Bước 2: Thân chinh đi khảo sát
Chọn ba chỗ cùng quận 1 để đỡ tốn xăng. Chỗ đầu tiên vừa bước vô đã bị tư vấn viên dính như sam. Cô ấy cứ hứa hẹn “3 tháng nói như gió”, rồi dí cái bảng giá có chữ “khuyến mãi chỉ hôm nay” vô mặt mình. Hỏi thử giá thực sự thì lập tức cô ta vòng vo “tuỳ trình độ anh ơi”. Cẩn thận, mình giả vờ ghi số điện thoại rồi chuồn thẳng.
Chỗ thứ hai nghe tiếng giảng viên Úc dạy. Lên tới nơi mới biết “giáo viên Úc” thật ra là người Philippin. Không hiểu sao phòng học bốc mùi nồng nặc, bàn ghế cũ kỹ. Mình lén chụp hình cái bồn cầu hư mấy ngày chưa sửa rồi nhanh chân rời đi.
Bước 3: Đột kích hậu trường
Không vội đăng ký liền, mình lân la ngồi quán nước gần trung tâm thứ ba chờ giờ tan học. Thấy mấy bạn sinh viên bước ra, liền làm quen hỏi thật lòng. Mới vỡ lẽ mấy cái chiêu trò:
- Giáo viên “bản ngữ” thực ra là Tây balo dạy tạm vài tháng
- Cam kết “lớp 10 người” nhưng kỳ thực quảng cáo cho đã, sau đó gom chung thành 20
- Giáo trình thì photo lậu, đóng bìa xịn bán đắt gấp ba
Bước 4: Trải nghiệm thực tế
Cuối cùng chọn chỗ nhỏ trong hẻm, đóng tiền học thử một tuần. Lần đầu thấy giáo viên chủ động đưa chứng chỉ dạy học quốc tế cho học viên kiểm tra. Học phí ghi rõ ràng trên tờ A4 trắng đen, không màu mè giảm giá ảo. Quan trọng nhất là họ cho phép ngồi dự giờ miễn phí cả buổi trước khi đăng ký.

Đang học ngon trớn thì thằng bạn rủ nhậu. Mình báo trước là “đang ở lớp” nên đến trễ. Ai ngờ chủ nhiệm trung tâm tự nhắn tin nhắc bài tập qua Zalo. Cái này quá trời hợp với đồ lười như mình!
Kết quả sau 2 tháng
Không phải khoe chữ như gió như quảng cáo đâu. Nhưng mà giờ đọc menu nhà hàng khỏi tra từ điển, nghe Tây nói chuyện bắt được vài key words. Đặc biệt là tránh được mấy chỗ dỏm làm tiền mất tật mang. Cái quan trọng nhất mình rút ra:
- Cứ đòi xem hợp đồng kỹ trước khi đưa tiền – chỗ nào ngập ngừng là dẹp
- Lân la hỏi han người cũ quanh khu vực – học viên cũ nói thật hơn quảng cáo ngàn lần
- Đừng tin “giảm giá một ngày” – hôm sau quay lại nó vẫn giảm y chang!
Giờ mới hiểu sao người ta bảo học tiếng Anh ở Sài Gòn như đạp mìn. Đi đúng chỗ uy tín khó lắm, phải mò mẫm bằng thực tế chứ không phải ngồi đọc review mây trên mạng!
Leave a Comment