Bắt đầu tìm kiếm
Tuần trước tôi quyết định tìm chỗ học tiếng Anh giao tiếp cho đứa cháu. Lên mạng gõ mấy từ khóa loạn xì ngầu, thấy quảng cáo tràn lan nên tôi tự đi khảo sát thực tế 5 chỗ được sinh viên khen nhiều.
Chuyến đi ‘lùng sục’ của tôi
Bước 1: Tới chỗ đầu tiên gần công viên 23/9. Lễ tân niềm nở dẫn vô xem lớp. Thấy sinh viên ngồi chật phòng như nêm, 30 đứa mà chỉ 1 giáo viên bản xứ. Xong bảo đóng tiền trước 6 tháng được giảm 20%. Thôi xong, chạy ngay!
Bước 2: Sang chỗ thứ hai nghe đồn dạy phản xạ tốt. Giáo viên Tây dạy thật đấy, nhưng chương trình ôm đồm quá. Một buổi học nhồi cả ngữ pháp, từ vựng lẫn chỉnh giọng. Về xem báo giá thì mới vã mồ hôi: học phí 15 triệu/khóa, cộng thêm 2 triệu phí giáo trình với tài khoản online.
- Ưu: Giáo viên bản ngữ chuẩn
- Nhược: Dạy kiểu “tất tần tật”, học viên ngán ngẩm
Bước 3: Tới trung tâm nổi trong hẻm. Quảng cáo “học phí sinh viên” nhưng vô mới biết giá rẻ do dùng toàn giáo viên Việt. Đang thử buổi free thì phát hiện cái chiêu trò: bài kiểm tra đầu vào đánh giá lỗi lung tung để ép học lớp dài hạn.
Cái kết bất ngờ
Bước 4: Mệt đừ tưởng bỏ cuộc thì gặp em bạn cũ đang học chỗ quận 7. Chỗ này học buổi tối, phòng máy lạnh mát lạnh nhưng toilet hôi khủng khiếp. Mà bọn sinh viên khen nức nở vì được thoải mái nói sai.
Bước 5: Đứa cháu mách chỗ cuối gần nhà nó. Chẳng ai review online, nhưng chương trình học lạ. Tuần đầu học toàn chủ đề kiểu “cách chửi đồng nghiệp bằng tiếng Anh lịch sự”. Cuối cùng chọn chỗ này vì học phí đóng theo tháng, giáo viên không ép mua tài liệu dỏm.
Kinh nghiệm xương máu
Đi 5 nơi mới ngộ ra mấy điều:
- Trung tâm nhiều sinh viên chưa chắc chất lượng
- Giáo viên Tây không quan trọng bằng cách dạy
- Tuyệt đối tránh chỗ yêu cầu đóng tiền cả khóa dài
Tóm lại chọn chỗ nào để mở miệng nói được nhiều nhất chứ đừng ham bằng cấp với chứng chỉ dỏm. Giờ thấy tụi sinh viên đứa nào rủ rê “học chỗ nọ chỗ kia” chỉ biết lắc đầu cười khẩy!
Leave a Comment