Tại sao tôi tự dạy tiếng Anh cho con?
Tháng trước đưa cu Tí 4 tuổi đi học thử trung tâm tiếng Anh, về nó khóc lóc cả tuần không chịu đi nữa. Giáo viên cứ bắt ngồi yên học chữ khiến con sợ. Tôi nghĩ bụng “Thôi chắc tự mình dạy thử xem sao”.

Bước chuẩn bị đồ chơi học liệu
Tôi lục hết đồ chơi cũ trong nhà ra phân loại:
- Tìm mấy quả bóng nhiều màu dán chữ cái tiếng Anh
- Cắt hình con vật từ tạp chí cũ dán vào bìa cứng
- Lấy chiếc loa bluetooth cũ phát bài hát thiếu nhi
- Vẽ vài bức tranh màu sắc cơ bản bằng bút lông
Cũng mất cả buổi sáng mới xong đồ dùng học tập handmade.
Bắt đầu buổi học thử nghiệm
Sáng chủ nhật tôi bật bài hát “Baby Shark” trước. Cu Tí đang chơi ô tô bỗng ngẩng lên lắc lư theo điệu nhạc. Tôi tranh thủ cầm quả bóng có chữ “A” ném nhẹ cho con:
“A is for Apple!”

– “A…ppo?” con bắt chước líu ríu
Tôi liền giơ tấm thẻ hình quả táo lên. Nhìn thấy hình quen, nó hào hứng nhảy cẫng lên “Apple! Apple!”
Gặp rắc rối phát âm
Chiều hôm sau đang chơi xếp hình, tôi chỉ vào con mèo nói “This is a cat!”. Ai ngờ cu Tí lập tức chỉ vào mũ nón gào lên “Cap! Cap! Cái nón!”. Tôi mới vỡ lẽ nó nghe nhầm thành từ “cap”. Phải dụ con đứng trước gương, tôi phát âm thật chậm:
- Mình há miệng to: Cattttt!
- Rồi khép miệng nhỏ: Cap!
Con thấy miệng mình trong gương thay đổi mới cười khúc khích.

Lịch học cố định hiệu quả
Giờ tôi duy trì thói quen:
- Sáng 7h đánh răng cùng học màu sắc: “Blue toothbrush!”
- Trưa ăn cơm dạy đồ vật: “Spoon! Plate!”
- Tối trước khi ngủ đọc truyện song ngữ
Thằng bé giờ biết khoảng 100 từ đơn, riêng từ “Cookie” thuộc nhanh nhất vì sáng nào cũng đòi bánh quy.
Lời khuyên chân thành
Tôi thấy với trẻ 3-6 tuổi không nên ép con học, quan trọng là biến ngôn ngữ thành trò chơi. Như tuần trước con nhảy xuống hồ bơi reo “Daddy! Swim!”, tự nhiên tôi sướng rơi nước mắt. Ai cần giáo án khoa học gì đâu, chỉ cần kiên nhẫn và biết lợi dụng mọi khoảnh khắc trong ngày.
Leave a Comment