Sau mùa hè con học kém môn tiếng Anh tại trường, tôi quyết định tự đi lùng sục khắp Sài Gòn tìm trung tâm chất lượng. Mất đúng ba tuần ròng rã, chân tôi mỏi nhừ mà chưa thỏa mãn.

Lùng bằng chân chứ không lướt web
Thứ Hai tuần trước, tôi vác ba lô chạy từ quận 7 lên tận quận Phú Nhuận. Bước vào cái trung tâm đầu tiên thấy quảng cáo chữ “100% giáo viên bản xứ”, nhưng tôi vẫn đứng lén ngoài cửa lớp xem thử. Thằng giáo viên Tây đang mở youtube cho lũ trẻ xem phim hoạt hình, cả buổi chỉ được độ 10 câu giao tiếp cơ bản.
- Học phí cao ngất: 15 triệu/tháng
- Giáo viên đi trễ 20 phút
- Phòng học chật như nêm
Tôi lủi ra về với thùng nước chưa kịp uống hết.
Cái giá phải trả cho sự nổi tiếng
Thứ Tư, tôi mò tới chỗ ở quận 1 đắt đỏ. Trung tâm này treo đầy ảnh học sinh đoạt giải, nhưng vừa đòi xem giáo trình thì phát hoảng. Sách cũ kỹ in từ năm 2015, bài tập photo mờ nhòe. Nhân viên còn hứa “cho bé học thử miễn phí”, nhưng tới nơi lại yêu cầu đóng 2 triệu “phí cơ sở vật chất”.
Trong lúc bực tức, tôi lết qua quán cà phê ven đường nghỉ chân. Chợt nghe mấy chị đang rỉ tai nhau địa chỉ ở quận Tân Bình. Tôi ghi số điện thoại rồi phóng xe tới ngay.
Chỗ xịn bất ngờ nằm trong hẻm
Địa chỉ này nằm trong con hẻm nhỏ quận Tân Bình, bảng hiệu cũ đã bạc màu. Nhưng khi nhìn qua cửa sổ lớp học, tôi sững sờ:

- Cô giáo người Việt dạy cực kỳ nhiệt tình
- Bé nào cũng xung phong phát biểu
- Trang thiết bị mới tinh dù phòng học đơn sơ
Tôi chủ động xin gặp giám đốc trung tâm, một bà giáo già về hưu. Bà đưa tôi xem toàn bộ lộ trình học chi tiết, thậm chí còn cho phép ngồi dự giờ trọn buổi. Chiều hôm đó, tôi đăng ký luôn gói 6 tháng với giá 4.5 triệu/tháng.
Giờ thằng con tối nào cũng tự giác xách balo đi học, còn khoe được phiếu bé ngoan hàng tuần. Rút cuộc, chạy theo mác “quốc tế xịn” chưa chắc bằng chỗ dạy thực chất. Quan trọng nhất vẫn là thầy cô tâm huyết và phương pháp phù hợp!
Leave a Comment