Hôm nay chia sẻ chuyện học tiếng Anh giao tiếp cho con mình. Vất vả đủ đường luôn ấy. Thằng cu nhà tôi 10 tuổi, học tiếng Anh 4 năm trời mà nói cứ như vịt nghe sấm. Đến lớp chào giáo viên nước ngoài còn ú ớ không xong.

1. Thử trung tâm đắt đỏ
Ban đầu tôi nghĩ tại trường dạy tệ, liền dắt nó đi đăng ký cái trung tâm nổi tiếng quảng cáo “học 3 tháng nói như gió”. Tống cổ 15 triệu đồng. Tuần đầu nó hào hứng lắm, về khoe được chơi trò chơi. Cuối tháng hỏi “How are you?” nó nhìn tôi ngơ ngác. Đến tháng thứ 2, vợ tôi giật mình thấy con làm bài tập… nhờ Google Dịch.
2. Mò mẫm trên mạng
Tôi tự nghĩ chắc tại giáo trình không hợp. Lên mạng gõ “dạy tiếng Anh giao tiếp cho trẻ em” thấy đủ thứ:
- App chấm điểm phát âm: Cho con thử 1 tuần. Ngày đầu con hét vào mic “Hello” cho điểm 80% mừng rớt nước mắt. Ngày thứ 3 app báo “Please speak clearly” trong khi con đang hét vỡ cổ họng.
- Khóa học online giảm giá 70%: Mua liền 2 khóa. Buổi học thử cô giáo livestream dạy 20 đứa. Con gào “cô ơi em không nghe rõ”, cô vẫn tươi cười đọc tiếp script. Chán quá, thằng bé mở game Play Together chơi sau lưng cô giáo.
Lúc này tiền mất mấy chục triệu mà con vẫn dốt đặc cán mai. Mỗi lần hỏi “What’s your name?” là nó quay mặt đi chỗ khác.
3. Tự đổ mồ hôi
Tôi quyết định tự vật lộn với nó. Đầu tiên ép nó học 10 từ vựng mỗi ngày. Được 3 bữa thì sáng thứ tư nó khóc thét: “Con nhức đầu!”. Lôi sách ngữ pháp ra dạy thì cả 2 bố con ngáp dài sòng sọc.
Cho nó xem Youtube tiếng Anh toàn bộ. Tuần đầu con mê Peppa Pig, tuần thứ hai nó bật lại kênh Minecraft tiếng Việt. Bắt buộc nó xem, nó ngồi khóc tỉ tê: “Con không hiểu gì hết!”.

4. Lật ngược tình thế
Rồi có lần dẫn nó đi dự sinh nhật đứa cháu họ. Đứa bạn Tây hỏi “Do you like cake?”, cả phòng im phăng phắc. Thằng bé cứng đờ mặt mày tái mét. Hôm đó về nằm lăn ra sàn khóc.
Từ đó tôi học được 4 bí kếp:
- Ép con phản xạ: Bỏ hết sách vở. Sáng dậy chỉ hỏi “Are you hungry?” rồi đợi nó gật mới cho ăn. Một tuần đầu nó nhịn đói sáng thứ 3.
- Nói sai cũng được: Con bảo “I no drink water” tôi vỗ tay rầm rầm. Đứa nào cười là tôi đuổi khỏi nhà.
- Vay mượn từ đời thường: Nó thích con gà Roblox, tôi gọi là “Roblox chicken”. Giờ nó biết cả “collect egg”, “build house” – toàn từ nó tự nghĩ ra.
- Chịu khó chửi bằng tiếng Anh: Nó đá vỡ bình hoa, tôi gào “You broke the vase!”. Mặt nó tiu nghỉu, sau đấy nhớ mãi từ “break”.
Giờ thì nó vẫn nói kiểu “I go toilet now” chứ không “May I go to the restroom”. Nhưng đứa bạn người Nhật nó biết đòi đồ ăn “Gimme fried chicken”. Thế là tôi đã khóc hạnh phúc rồi. Đời này, quan trọng là hiểu nhau thôi.
Leave a Comment