Lúc trước mình ngồi nghĩ, học giao tiếp tiếng Anh mà kẹt tiền thì làm sao giờ. Đi học trung tâm đắt cắt cổ, mà app học online có mấy cái hay hay thì cũng phải trả phí. Chán thật sự.
Thế rồi mình quất luôn cái ý tưởng: kiếm mấy cộng đồng trao đổi ngôn ngữ free online xem sao. Bắt tay vào lục lọi khắp nơi trên mạng.
Mò Mẫm Thử Nghiệm
Mở máy lên, gõ mấy từ khóa đại loại như “trao đổi ngôn ngữ free”, “practice English free”… à thì ra nhiều trang lắm. Mình lấy giấy bút ra note lại, thử từng cái một cho biết.
Thử cái đầu tiên: Mình đăng ký một nền tảng khá nổi, tạo profile đàng hoàng. Lúc đầu thấy hơi rối vì giao diện nhiều thứ quá. Vô phần tìm partner, gõ vài dòng giới thiệu bản thân kiểu “Mình là A, đang tập nói tiếng Anh, ai cùng trình muốn practice thì kết bạn nha”. Ờ thì cũng có vài người nhắn tin làm quen. Nhưng mà… (cười khóc) gặp toàn mấy ông muốn xin Facebook rồi nhắn tin linh tinh, kiểu không nghiêm túc học. Mất mấy bữa, chán quá, bỏ luôn.
Qua cái thứ hai: Cái này nghe bảo chuyên để trao đổi ngôn ngữ, phân theo múi giờ. Mình hí hửng đăng ký một buổi voice chat nhóm. Vô phòng, đúng giờ… rồi ngồi chờ. Chờ tới… 15 phút vẫn chưa thấy host? Có một bạn từ Argentina vô rồi vội ra vì host ko thấy đâu. Tới bến! Thử đăng ký buổi khác, lần này thì có người. Nhưng họ nói hơi nhanh và dùng từ ngữ hơi khó, mình nghe được một nửa, còn lại… gật gù cho qua chuyện. Căng thẳng muốn chết.
Vẫn Kiên Trì Đào Sâu
Không nản, mình tiếp tục.
Cái thứ ba: Lần này vô một nhóm khác, hoạt động kiểu forum. Có các chủ đề để mọi người vào bình luận, đăng bài viết ngắn. Thử comment một bài viết đơn giản… viết đi viết lại mấy lần mới dám bấm gửi (sợ sai ngữ pháp bị cười). May là có vài người phản hồi tích cực, sửa lỗi cho mình luôn. Cái này khá ổn để luyện viết. Nhưng… nói thì vẫn chưa được, đây chỉ là viết thôi.
Cái thứ tư: Mình phát hiện ra một platform mới toanh, dùng công nghệ AI để ghép cặp chat voice ngẫu nhiên trong ít phút. Lập tức thử luôn. Nhấn nút “Bắt đầu”, tim đập chân run. Kết nối xong, nghe một giọng nói: “Hello!”. Oa! Mình gượng gạo đáp lại, tự giới thiệu. Nói được khoảng 3-4 câu thì… cái máy nó tự ngắt! Hoá ra là free chỉ chat được thời gian ngắn thôi, muốn lâu phải trả tiền. Làm mình tức anh ách.
Và… Gặp Được Vài “Chân Ái”
Cái thứ năm: Sau mấy vụ thất vọng, mình vẫn tiếp tục. Đọc tiếp trên một diễn đàn lớn. Thấy người ta hay khen một community nào đó dành cho Vietnamese luyện nói. Đăng ký rồi chờ duyệt cũng mất mấy ngày. Vào rồi, thấy có kênh Discord riêng. Thử join voice chat một lần xem sao. Lúc đầu chỉ dám vô nghe, không dám nói (vì sợ). Tự nhiên admin hỏi: “Bạn mới à? Giới thiệu bản thân đi nào?”. Thôi, không lẽ im, phải lên tiếng thôi. Nói xong nghe vài bạn khác vỗ tay (tính năng của Discord á), động viên. Ờm, cảm thấy dễ chịu hơn hẳn. Họ còn có cả lịch schedule luyện nói theo topic, phân trình độ nữa. Cộng đồng này nhiệt tình thật, chủ yếu là người Việt cùng học nên cũng đỡ ngại.
Thế là sau nhiều lần thử, lọc ra được vài cộng đồng có dùng tới, đặc biệt là cái cuối cùng:
- Hai cái đầu: Partner không nghiêm túc hoặc host bỏ rơi dễ gặp, dễ nản.
- Cái forum: Tốt cho luyện viết, được sửa lỗi nhưng không có giao tiếp nói.
- Cái AI voice: Chơi được chút chút nhưng hết hạn free nhanh quá, khó practice sâu.
- Cộng đồng Việt: Chậm mà chắc, được hỗ trợ nhiều, luyện nói kiên trì được. Free thật!
Tổng kết lại: Miễn phí thì phải đánh đổi, chủ yếu là thời gian và công sức tự tìm hiểu, thử nghiệm. Phải biết lọc, và quan trọng là kiên trì, không sợ nói sai. Không có cái nào hoàn hảo, nhưng dùng kết hợp vài cái, chịu khó thì vẫn practice hiệu quả được mà tốn 0 đồng!
Leave a Comment