首页 » Trung tâm học tiếng anh Hà Nội giúp giao tiếp tốt sau 3 tháng

Trung tâm học tiếng anh Hà Nội giúp giao tiếp tốt sau 3 tháng

51Talk banner

Mới đầu tình hình giao tiếp tệ lắm

Thú thật trước giờ mình tự học tiếng Anh kiểu cù cưa, cứ mở app học vài từ rồi… để đó. Đi gặp Tây mở miệng nói được câu “Hello, how are you?” xong cứng họng luôn, nghe họ trả lời mà não toàn bộ chữ “Sorry? What?”. Xong cuối cùng lại quay về “Yes, yes” gật đầu cười trừ. Ngán!

Một bữa lang thang gần Hồ Gươm, thấy cái biển quảng cáo “Giao tiếp như người bản xứ chỉ sau 3 tháng“. Mình lầm bầm: “Lại dụ gà” nhưng chân cứ dính vào xem thử. Cô tư vấn bảo “Anh cứ thử 1 tuần, không tiến bộ em hoàn tiền“. Nghe vậy mừng quá trời, đóng tiền liền tay không cần nghĩ.

Vô học mới biết… đời không như mơ

Tuần đầu tiên muốn khóc thét:

  • Sáng 8h đã phải lết đến lớp, cô giáo bắt chào nhau rôm rả “Gooood moooorning!” mà mắt còn dính ghèn.
  • Cả lớp đứng vòng tròn ném bóng, bắt được bóng phải giới thiệu bản thân. Câu “My name is…” nói xong, quên sạch từ vựng, đứng ấp a ấp úng mặt đỏ như gà chọi.
  • Tối về còn bài tập thu âm gửi group. Nghe giọng mình nói “I like playing football” nghe như “Ái lái plei-âng fút bồn” mà muốn xóa app WhatsApp luôn.

Mấy tuần sau vật lộn kinh hơn

Qua tháng thứ nhất, cô giáo bắt đầu nhồi “phản xạ”. Ai nói sai là bị chỉnh ngay. Mình nhớ nhất cái lần định khoe “Tôi có 2 con mèo” mà nổ “I have two children cats”. Cả lớp cười rần, cô giáo ôm bụng bảo “Chưa có chồng đã có con mèo con à anh?“. Xấu hổ muốn chui lỗ!

Tháng thứ hai thì bị đày ra phố cổ gặp Tây thật. Mới đầu cứ rúc sau lưng bạn, mặt tái mét. Cô giáo thấy vậy liền dúi tờ giấy ghi “Ask about their favorite Vietnamese food” rồi… đẩy phắt ra trước ông Tây cao cả mét chín. Cứng lưỡi hỏi “You… like… phở??”. Ông Tây cười toe: “Ồ phở? Cậu biết không, tớ thích vịt nấu chả đấy!”. Nghe chữ “vit nau cha” mà não quay tít, chỉ biết cười gượng gạo.

Rồi tự nhiên có phép lạ

Đầu tháng thứ ba, lúc đang đợi bạn mua cà phê, bỗng dưng ông Tây hỏi “Excuse me, where is Ngoc Son temple?”. Mình không nghĩ gì, bắn luôn “Go straight, turn left when you see red bridge!”. Xong giật mình: “Chết, vừa nói gì vậy?!“. Mà ông Tây gật gù cảm ơn rồi đi. Lúc đó mới thấy mừng rơi nước mắt!

Giờ hết khóa tuy không thành “bản xứ” thật, nhưng ít nhất:

  • Có thể chém gió với khách Tây về giá cốc bia phố cổ mà không bị họ chặt chém
  • Lỡ có nói sai kiểu “children cats” cũng tự cười được, xong chỉnh lại “cats” thôi
  • Quan trọng nhất là không sợ mở miệng nữa, sai thì sửa, sửa hoài thành đúng

Kinh nghiệm đúc kết: 3 tháng chỉ đủ để không sợ nói, chứ thành “bản xứ” thì… còn lâu nhé! Muốn giỏi, phải tiếp tục vật lộn tiếp thôi!

xiao

Xin chào mọi người, mình là Xiao, đã có 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giảng dạy tiếng Anh cho trẻ em. Mình rất yêu thích việc khám phá những kiến thức mới và chia sẻ các tài nguyên học tập hữu ích, đặc biệt là các khóa học tiếng Anh. Mình hy vọng có thể cùng nhiều người học hỏi và tiến bộ mỗi ngày!

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *