Chả là dạo này thấy tiếng Anh lẹt đẹt quá nên tui quất luôn kế hoạch tự học. Lên mạng gõ mấy chữ “học tiếng Anh miễn phí” thấy tràn ngập trang web hứa hẹn đủ thứ. Tui nghĩ bụng chắc ngon ăn đây, tiết kiệm được cả đống tiền rồi còn gì.
Bắt tay vào thử nghiệm
Tui chọn đại mấy trang đầu tiên hiện ra. Đăng ký cái rẹt, email nào cũng phải nhập. Xong cái thì nhận ngay quảng cáo khóa VIP. Cái thì bảo miễn phí nhưng bài test đầu vào bắt mua chứng chỉ mới xem được kết quả. Tức ơi là tức!
Càng dùng càng thấy gạt
Cứ tưởng học thử 1 bài free xong mới phải trả tiền. Ai dè mới chọn bài 1 đã đòi nạp thẻ. Quay sang trang khác thì nghe bài giảng chán phèo, toàn nói chuyện tào lao. Tới đoạn hay lại hiện cái popup “NÂNG CẤP NGAY” che hết màn hình. Đang tập trung làm quiz thì cắt ngang bắt mời bạn bè đăng ký mới tiếp tục học. Mệt muốn chết!
5 sự thật máu xương rút ra
- Mồi nhử lấy email: Cứ đăng ký là nhận spam cả chục email rủ mua khóa học liên tục
- Khóa học rác: Toàn video cũ sì, phát âm sai bét nhè, học xong vẫn ậm ờ
- Bài học củ chuối: Mới học được 5 phút đã đòi nâng cấp tài khoản, free chỉ cho xem demo
- Ép share bạn bè: Đang ngấm bài tự nhiên bắt share Facebook mới mở bài tiếp
- Lọc phí ngầm: Hứa miễn phí nhưng muốn tải giáo trình hay chấm điểm phải tốn tiền
Kết cục cay đắng
Cả tháng lần mò 17 trang web, cuối cùng chỉ được 2 nơi dùng tạm được. Mà toàn phải nhảy qua nhảy lại giữa quảng cáo, nhìn giao diện rối như canh hẹ. Cực chẳng đã tới thư viện mượn sách cũ học, đỡ tốn thần kinh hơn. Tiết kiệm tiền mà tốn cả bầu trời công sức với thời gian. Giờ nghĩ lại vẫn thấy mắc lừa mấy chiêu trò “miễn phí” này!
Leave a Comment