Bắt đầu hành trình “mót” tiếng Anh online
Lại một ngày lướt web vô định, tự nhiên bụng nghĩ miệng nói “Sao dốt tiếng Anh thế này mãi?” Mấy khoá học offline chỗ tui đắt cắt cổ, hơn chục củ tháng, ngồi nhìn giá mà muốn xỉu. Thôi thì… tìm đồ free thử xem sao.

Đập vào mắt đầu tiên là cái app xanh xanh mà thiên hạ hay khoe. Tui tưởng hay ho, bấm tải về ngay. Chạy thử được mấy ngày là muốn ném điện thoại.
- Phóng đãng quảng cáo: Mới học được 5 phút, quảng cáo game, shopee, tiktok nhảy ra như mưa. Cố bấm skip mà ngón tay mỏi nhừ.
- Lửng lơ kiến thức: Bài này dạy chào hỏi, bài sau nhảy phắt sang thời tiết, như bị xô đẩy ngoài chợ. Chẳng hiểu học xong dùng vào việc gì.
- Quẩn quanh miễn phí: Muốn học mấy cái nghe nói tử tế thì nó đòi mua gói PRO. Mở ví ra ngó… thôi bỏ qua.
Chuyển sang “hội nhóm” gặp mặt trời
Có đứa bạn rủ “Vào mấy group trên mạng xã hội ấy, người ta chia sẻ free nhiều lắm!”. Nghe vậy là tui lao đầu vào mấy cái hội nhóm to đùng, hóng free.
Lúc đầu cũng hăm hở, thấy bài ngữ pháp hay bài nghe là save tới save lui. Được vài hôm thì… chán ngắt.
- Rối như tơ vò: Bài người A đăng không liên quan bài người B. Lộn xộn chẳng thành hệ thống, giống như nhặt mấy mảnh ghép khác hộp.
- Nổ như ngô rang: Mở group ra toàn “Chỉ 3 tháng lên trình B2!!”, “Cô giáo Tây siêu xinh dạy free!!”. Tin được mấy ông bà này thì thánh cũng phải khóc.
- Kiến thức chợ trời: Chưa kể nhiều khi vào bài tập người ta gửi, làm xong chả biết đúng sai thế nào. Chẳng ai sửa, chẳng ai giải thích, cứ như ném đá ao bèo.
Vớ được kênh “cô giáo” dễ thương
Tối qua lướt phím vô tình thấy kênh của một cô người Việt dạy tiếng Anh. Tưởng lại sến sẩm, nhưng ngó thử thì… à, có vẻ khác bọt.
Cắm tai nghe nghe thử mấy video, tự nhiên thấy êm tai lạ. Mới bật video cô nói mà mắt cứ dính màn hình.

- Dạy như trò chuyện: Cô không đao to búa lớn, cứ nhẹ nhàng kể chuyện đi chợ, gọi Grab, đi siêu thị… đúng cái tui cần nói hàng ngày!
- Ăn liền tại trận: Mỗi video cô đều có mẫu câu + tình huống cụ thể. Nghe xong nhập tâm luôn, không phải mò mẫm như trước.
- Free thiệt, không vòng vo: Full khoá học giao tiếp cơ bản up sẵn, không giấu nghề, không dụ mua khoá. Cứ thế mà tải về, học rồi cười khà khà.
Thành quả “mì ăn liền”
Tui nghiện luôn kênh này, như đang chờ bộ phim yêu thích vậy. Trưa ăn cơm bật nghe, tối rửa bát cũng bật. Mấy câu chào hỏi, hỏi đường, mua đồ cứ thế lú lú tự ngấm.
Tối qua con bé cháu từ quê lên chơi, nó chỉ cái chai nước hỏi “Cái này bao nhiêu tiền dì?”. Tui không cần nghĩ, phun ra luôn “It’s about thirty thousand dong”. Ôi cái cảm giác phê không tả nổi, như vừa nhảy dù thành công! Ngữ pháp chắc lỏi gì đâu, nhưng hiểu được nói được thì đã sung sướng.
Rốt cuộc free vẫn có đồ ngon, chỉ là phải lọc như lọc cát tìm vàng. Tui thề với cái máy tính cùi, cứ kiên trì kiểu này thì thằng “English” này không đáng sợ!
Leave a Comment