Mới đầu nghĩ đến học tiếng Anh là tôi cũng hoang mang lắm, không biết bắt đầu từ chỗ nào. Ra hiệu sách thấy mấy giáo trình dày cộp, cầm lên một phút thôi đã thấy sợ. Định bỏ cuộc luôn mà nghĩ lại thấy không chịu được, cái gì cũng cần phải có bước khởi đầu thôi.
Mò mẫm từ con số không
Tôi chọn cách đơn giản nhất là… tải đại mấy app học từ vựng miễn phí về điện thoại. Mỗi ngày nhịn lướt facebook 15 phút để vọc app. Gặp từ nào quen quen như “Hello”, “Thank you” thì thấy sung sướng lắm, còn mấy từ dài ngoằng kiểu “Beautiful” thì đọc trẹo cả lưỡi. Cứ thế dán giấy note khắp nhà – tủ lạnh, gương, cửa sổ đâu cũng có chữ tiếng Anh loằng ngoằng.
Cái bẫy ngữ pháp làm tôi nản vl
Thấy kha khá từ rồi, tôi hăm hở mua sách ngữ pháp cơ bản. Mở ra trang đầu thấy công thức “S + V + O”, lướt tiếp đến thì hiện tại đơn, hiện tại tiếp diễn là đầu óc quay cuồng. Ngồi cả buổi tối cày như trâu cày chỉ để phân biệt mấy cái thì mà xong vẫn ậm ừ không hiểu bản chất. Thật sự lúc đó nản muốn chửi thề, nghĩ bộ não mình ngu quá thể.
Vỡ ra nhiều điều khi “lội ngược dòng”
Một bữa tình cờ nghe thằng cháu học cấp 2 nó hát bài Disney “Let It Go”, tự dưng tôi nhại theo vài câu dù phát âm như gà mắc thóc. Thế là nảy ra ý tưởng: bắt đầu từ nghe nhạc thiếu nhi trước! Tìm mấy bài đơn giản, giai điệu lặp lại như “Twinkle Twinkle Little Star” hay “Baby Shark”. Vừa nghe vừa xem lyric, thấy từ nào biết thì khoái chí reo lên. Dần dần chuyển sang nghe podcast siêu chậm dành cho beginner, ban đầu nghe như vịt nghe sấm, sau quen dần cũng bắt được vài từ quen.
Gạch nối giữa nghe và nói
Chị bạn chỉ tôi cách: “Mày đừng sợ xấu, cứ bắt chước y chang”. Tôi kiếm mấy video dạy phát âm căn bản trên YouTube, ngồi trước gương há hốc mồm tập khẩu hình mấy âm /θ/ với /ð/ đến mức méo cả miệng. Lúc nấu ăn, tắm rửa cũng lẩm bẩm nói một mình mấy câu đơn giản kiểu “I’m cooking rice”. Lúc đầu nghe giọng mình phát âm cứ ngờ ngợ như tiếng đàn ghi-ta cũ, sau nhiều lần chỉnh lại đỡ “đau tai” hơn hẳn.
Cách học từ vựng đỡ chán hơn
Thay vì nhồi nhét list từ dài, tôi thử học từ theo chủ đề. Ví dụ hôm nay chọn chủ đề “Đồ ăn”, gom hết từ liên quan như:
- rice (cơm)
- noodles (mì)
- spicy (cay)
- sweet (ngọt)
Dính hình minh họa sinh động vào, học xong liền tự đặt 2-3 câu ngắn có các từ đó. Còn khi gặp từ mới, không vội tra ngay từ tiếng Việt mà cố đoán nghĩa qua ngữ cảnh trước – như kiểu chơi trò giải mã vậy.
Tự kiếm “bạn đồng hành” không ngờ
Tham gia mấy group học online cho người Việt mới học, thấy ai đăng bài viết đơn giản là còm bằng tiếng Anh dù chỉ 1 câu. Dần dần quen vài người, rủ nhau call 10 phút mỗi sáng bằng tiếng Anh. Mới đầu nói cà giật, chỉ kịp hỏi “How are you? I fine, thank you”. Sau tăng lên được 5-10 câu. Mặc dù nói vẫn sai lè lè ngữ pháp nhưng không sợ bị chê vì toàn mấy “gà mờ” như nhau cả. Thỉnh thoảng đứa nói sai đứa cười nghiêng ngả.
Tôi đúc kết vài thứ học được
Quan trọng nhất là cứ bắt tay vào làm đã, đừng ngồi phân tích lý thuyết suông. Nên:
- Ưu tiên nghe – nói trước, đừng sa đà vào ngữ pháp ngày đầu
- Chấp nhận sai và nói bừa, im lặng mãi không tiến bộ được
- Kiên trì mỗi ngày 15-20 phút còn hơn học dồn 3 tiếng rồi bỏ
- Biến tiếng Anh thành thứ quen thuộc bằng cách dán khắp nhà, nghe khi rảnh
Giờ tôi vẫn chưa giỏi, nhưng ít nhất không còn sợ nữa. Quan trọng là bắt đầu từ đâu cũng được, miễn là bắt đầu!
Leave a Comment