Phát hiện vấn đề muốn khóc
Con nhỏ nhà mình năm nay lớp 3, học tiếng Anh online được 2 tháng. Tuần trước mình ngồi cạnh giám sát mới phát hiện ra bất thường. Mấy buổi đầu nó còn ngồi yên, sau này tình hình ngày càng tệ.
Những cảnh tượng làm mình nổi điên:
- Giáo viên đang nói thì nó bật Youtube xem hoạt hình ngay trong lớp học.
- Cứ 5 phút lại lấy lý do đi uống nước, vào toilet trốn.
- Có hôm ngồi vẽ bậy lên sách vở, thậm chí ngủ gục trên bàn phím.
Nói chung là không tập trung được 1 phút. Tiền đóng học phí coi như đổ sông đổ biển.
Vật lộn thử đủ trò
Quyết tâm sửa thói quen cho con, mình làm theo kiểu “thấy gì thử nấy”:
- Thu điện thoại, tắt hết tab: Máy tính chỉ cho bật ứng dụng học tiếng Anh thôi. Ai ngờ nó lén đổi sang dùng điện thoại của bà ngoại. Đến mức bà ngoại phải lên tiếng: “Thôi con đừng cấm cháu nữa, nó kêu ồn quá”.
- Thưởng kẹo bánh: Hứa học xong mua kem ốc quế. Hôm đầu thì nó phấn khởi, hôm thứ hai đòi thêm 1 cái bánh pizza, đến hôm thứ ba nó bảo: “Mẹ đưa tiền con tự mua”.
- Quát mắng, đe doạ: Cực chẳng đã mình la toáng lên, cả nhà nhốn nháo. Kết quả? Nó giả vờ học, mắt nhìn máy tính nhưng tay kéo con gấu bông đặt ngồi lên màn hình che camera.
Chán nản tới mức định cho nghỉ học luôn.
Lật ngược tình thế bất ngờ
Tình cờ hôm đưa con đi chợ, thấy nó chăm chú nhìn chị bán hàng nói tiếng Anh với khách Tây. Mình lóe lên ý tưởng: Sao không biến học tập thành trải nghiệm thật?
Thế là cả tuần sau, mình thay đổi chiến thuật:
- Giờ học chỉ 15 phút: Chia nhỏ buổi học kiểu “ăn vặt”. Sáng dậy làm 1 bài quiz, ăn cơm trưa nói 3 câu mẫu, tối chơi game ôn từ.
- Học kiểu tương tác đồ: Bày đầy thú bông và đồ chơi. Con gấu học từ mới, con lợn tập nói ngữ pháp. Thằng nhỏ cười ngặt nghẽo chỉnh lỗi phát âm cho gấu: “Not ‘doktor’, it’s ‘doctor’ Teddy!”.
- Dùng nhạc quậy tưng: Bài tập nghe giờ thành điệu nhạc TikTok. Nó học từ vựng kiểu rap chói tai: “Cat – Mèo! Dog – Chó! Fish swim in the bowl!”. Bà ngoại nhăn mặt: “Cái gì mà ầm ĩ?” nhưng không can thiệp.
Kết quả chẳng biết có phép màu không:
- Tự giác mở máy học đúng giờ (vì chỉ 15 phút, đỡ ngán)
- Giơ tay phát biểu trong lớp nhiều nhất nhóm
- Đột nhiên hỏi bất ngờ: “Mẹ ơi mai được học tiếp không?”.
Cái giá phải trả
Đúng là phép màu có giá. Phòng học giờ như kho đồ chơi, mình phải dọn 2 lần/tuần. Anh chồng phàn nàn tiếng rap học từ vựng khủng khiếp quá. Nhưng thật lòng: tiếng cười của con học bài đáng giá hơn mớ tiền đóng học phí ngày trước.
Giờ nghĩ lại thấy buồn cười. Khốn khổ vật lộn mấy tháng trời chỉ vì áp đặt suy nghĩ của người lớn. Trẻ con cần học mà như chơi, không phải học như… bị tra tấn. Ai đang cùng cảnh ngộ thì cân nhắc nhé!
Leave a Comment