Ôi trời, ngày trước mình cũng đồ rơm đồ rác với cái vụ học tiếng Anh này. Lật đật đi hỏi khắp nơi xem học ở đâu tốt nhất cho người mới bắt đầu, xong rồi cũng thử sương thử khói đủ kiểu. Giờ ngồi kể lại cho các bạn nghe nè.
Giai đoạn đầu: Mù tịt như gà công nghiệp
Mở màn là chạy lòng vòng khắp mấy trung tâm tiếng Anh quanh khu mình ở. Bước chân vào cái nào cũng thấy người ta chào đón nhiệt tình quá trời quá đất. Ngồi nghe tư vấn một hồi thì đầu óc quay cuồng luôn:
- Trung tâm A: Quảng cáo giáo viên Tây ba lô “xịn xò” mà vào học thử thấy toàn sinh viên du lịch, dạy như đánh trống qua cửa nhà sấm.
- Trung tâm B: Nói có app học online riêng siêu xịn, đăng ký xong mở app lên toàn lỗi với video chát chít nghe không rõ lời.
- Trung tâm C: Đòi đóng nguyên khóa dài cả năm trời, tiền đâu ra mà đóng, sợ đóng xong học không được lại tiếc. Chưa học đã đau đầu.
Giai đoạn hai: Mò mẫm trên mạng tìm lối thoát
Bỏ cuộc không thèm tới trung tâm nữa, mình lên mạng lùng sục. Lúc này bắt đầu vỡ lẽ ra vài cái:
- Kênh YouTube của chị X: Chị này dạy từ vựng kiểu vừa hát vừa nhảy lắc lư. Ban đầu thấy vui vui nhưng học được mấy bữa chỉ nhớ mấy cái động tác quơ tay, từ vựng thì trôi sông trôi biển hết.
- App học thần thánh Z: Quảng cáo học 5 phút mỗi ngày là giỏi. Học thử miễn phí vài ngày thấy dễ ợt, tưởng bở. Đến lúc móc hầu bao mua gói Premium thì bắt đầu đổ bài khó kinh khủng, không hiểu gì hết, xong bỏ luôn. Tiền mất mà chẳng được gì.
- Mấy Group trên Facebook: Thấy người ta rủ nhau học chung, tìm partner nói chuyện. Mình cũng hăm hở vào. Ban đầu viết mấy câu “Hello, how are you?” thì được mấy bạn phản hồi. Sau lên trình một chút, viết dài ra thì im re, chẳng thấy ai nói gì. Chán!
Giai đoạn ba: Tự bơi trong bế tắc rồi đột nhiên gặp vớ
Lúc này nản vãi cả ra. Tiền thì bay, thời gian cũng bay mà vốn liếng chả khá lên được bao nhiêu. Tưởng đâu dừng cuộc chơi thì tự dưng:
- Phát hiện ông anh hàng xóm: Ổng không phải dân chuyên Anh ngữ gì hết, công việc bình thường thôi mà tiếng Anh ổng nói chuyện với mấy thằng Tây thiệt ngầu. Mình liều chút rượu ngon rồi hỏi ổng bí quyết.
Hóa ra ổng chẳng học trung tâm xịn nào cũng chẳng dùng app thần thánh gì hết. Ổng bảo:
- Đầu tư một cuốn sách ngữ pháp cơ bản, loại rẻ tiền, giải thích dễ hiểu bằng tiếng Việt. Mỗi ngày học chắc một điểm ngữ pháp nhỏ. Quăng tiền mua về.
- Xem phim hoạt hình trẻ con trên YouTube. Ổng bảo: “Mày coi Peppa Pig đi, nó nói chậm mà rõ, hình ảnh minh họa đầy đủ. Độ khó vừa phải cho người mới”. Mình nghi ngờ nhưng thử thì thấy PHẢI công nhận. Học được cả từ mới lẫn cách nói tự nhiên.
- Tập nói một mình. Lúc tắm, lúc nấu ăn… cứ nói lảm nhảm mấy câu đơn giản. Kiểu “I am cooking rice”, “The water is hot”… Tưởng ngu mà quen dần không sợ nói nữa.
Kết quả tới giờ?
Sau mấy tháng vật lộn từ tìm chỗ học tốt nhất mà chẳng đâu vào đâu, cuối cùng lại quay về với:
- Cái sách ngữ pháp rẻ tiền đó, giờ nó nhàu nát như tờ giấy vệ sinh rồi.
- Kênh YouTube hoạt hình tiếng Anh đơn giản vẫn xem đều.
- Thói quen lẩm bẩm một mình không bỏ.
Giờ vẫn chưa phải pro gì, nhưng ít nhất nghe người ta nói hiểu được kha khá, đặt mấy câu đơn giản không còn run. Quan trọng là đỡ tốn tiền hơn hồi xưa đi lạc trong mấy trung tâm dạy không ra gì. Nản thì vẫn nản, vẫn lười, nhưng thấy mình tiến bộ tí xíu là động lực cố. Biết đâu sau này lại lên YouTube khoe tiếp quá trình học đây!
Leave a Comment