Hôm nay rảnh rỗi tính cải thiện cái tiếng Anh lẹt đẹt của mình. Nghe mấy đứa bạn rủ học mấy trang free cho đỡ tốn, thế là hùng hục lên mạng search đủ kiểu.

Bước 1: Đâm đầu vào thử app đầu tiên
Thấy cái app X quảng cáo “học giao tiếp cấp tốc trong 30 ngày”. Tải về mở ra, giao diện loè loẹt chói cả mắt. Đang hào hứng ghi âm thử mấy câu chào hỏi thì… app đơ luôn. Khởi động lại mới chột dạ: nó xoá sạch trơn dữ liệu lúc nãy. Mất 30 phút ghi âm mà muốn ném đt qua cửa sổ.
Bước 2: Lần mò sang trang video
Nghĩ app không ổn nên chuyển qua trang Y toàn video bài giảng. Mới đầu thấy ông thầy bản xứ nói nghe sang chảnh lắm. Được 3 video thì chán ngắt: nội dung lặp đi lặp lại như con vẹt. Nghe đến video thứ 5 tự dưng ngủ gật lúc nào không hay. Tỉnh dậy nước dãi chảy dài, video vẫn phát “how are you” tới lần thứ 20.
Lúc này trong đầu:
- Có khi do mình học sai cách?
- Hay tại mấy cái free toàn đồ bỏ đi?
- Thôi thì thử thêm một trang nữa không được bỏ cuộc
Bước 3: Tình cờ gặp được báu vật
Lướt Facebook thấy mấy group chia sẻ thử trang mang tên là SpeakFree. Ban đầu nghi ngờ lắm vì tên nghe… miễn phí quá. Vào thử mới phát hiện:
- Không quảng cáo nhảy múa như mấy trang lởm khác
- Toàn chủ đề thực tế kiểu đi siêu thị, phỏng vấn xin việc
- Mỗi bài có file nghe rõ ràng + bản dịch tiếng Việt bên cạnh
Đặc biệt cái khoản giao tiếp trực tiếp mới kinh. Ấn nút “Kết nối”, 5 phút sau có thằng Tây người Canada người nói chuyện. Giọng nó rõ ràng từng chữ, nói chậm mà không kiểu nhìn mình như đồ ngốc. Xong buổi tự dưng thấy tự tin hơn hẳn, dù nói vẫn sai tùm lum.
Vài thứ khác vớt vát được:
- Trang ChatTây: Được cái đối thoại theo chủ đề có sẵn, nhưng thỉnh thoảng bị mấy ông Ấn Độ nói giọng… như hát chầu văn
- Trang TalkVN: Có game đố vui khá vui, nhưng hơi nhiều lỗi chính tả trong bài đọc
Tổng kết sau 3 ngày rưỡi lăn lộn:
Cũng rớt nước mắt với mấy cái trang dỏm, nhưng cuối cùng vớ được vài chỗ dùng được. Quan trọng là đừng tiền đâu cũng đổ vô mấy khoá học online đắt đỏ. Thực tế cho thấy vài trang free nếu chịu lọc kỹ vẫn cứu vớt được trình độ “hello – goodbye” của mình. Giờ thì cứ SpeakFree là chính, thỉnh thoảng giải trí với ChatTây. Muốn bàn chuyện gì cũng có người nói chuyện nên đỡ ngại cái mồm hơn hẳn.

À quên – điều quan trọng nhất: luôn chuẩn bị sẵn cái tai nghe chống ồn. Tránh cảnh đang nói chuyện với Tây thì tiếng mẹ hét “ra ăn cơm” bay vô mic 😆
Leave a Comment