Khởi đầu: Mù tịt và bối rối
Đầu tháng trước, tui quyết tâm cày lại tiếng Anh. Đơn giản tại đọc mấy bài báo hay ho, muốn đọt két với tụi Tây mà hẻm hiểu gì luôn. Mà túi thì rỗng, học trung tâm còn mơ! Thế là mò mẫm lên mạng tìm cách học free. Tui nghĩ bụng, chắc gì tốn tiền mới giỏi được? Đâm đầu vào Google gõ đủ thứ kiểu “học tiếng Anh online free”, “app học tiếng Anh không mất tiền”. Trời ơi, loạn cả mắt! Đủ các trang, đủ thứ ứng dụng hiện ra. Tui cứ nhấp đại vô cái nào trông đẹp đẹp, free free. Một đống tab trình duyệt mở ra, loạn cả lên.

Chật vật thử nghiệm
Tui bắt đầu với mấy cái app học từ vựng flashy trước. Ngày đầu tiên hào hứng lắm, ngồi lẩm nhẩm “apple”, “book”, còn làm game nho nhỏ. Được ba hôm thì chán chết! Toàn từ đơn giản vớ vẩn, học xong chả áp dụng được đâu cả. Mấy cái game học từ thì cứ lặp đi lặp lại một kiểu, hết pin điện thoại còn nhanh hơn học.
Chán quá, tui chuyển qua mấy kênh YouTube dạy tiếng Anh. Mở video đầu tiên, người ta giảng về thì hiện tại đơn. Nghe được một đoạn thì đầu óc tui bay lắc luôn! Toàn mấy cái thuật ngữ nghe “xịn xò” mà chả hiểu gì, giọng nói đều đều như đọc kinh. Tui lướt qua mấy video khác, đủ thể loại: từ giao tiếp cơ bản, phát âm, ngữ pháp… Mớ hỗn độn! Chả biết nên bắt đầu từ đâu. Cứ mở video lên ngồi nghe là đầu cứ gật gù, rồi ngủ quên lúc nào không hay.
Vớt vát được 3 cái hay ho
Tui gần như muốn bỏ cuộc, nghĩ đồ free chắc toàn rác rưởi. Nhưng rồi thử nghĩ lại, phí công nghiên cứu mấy ngày, tui mày mò áp dụng thử 3 cách này thì lại thấy hiệu quả thật:
- Đọc báo Chó & Mèo hàng ngày: Tình cờ lướt Newsfeed thấy mấy trang kiểu HuffPost hay BuzzFeed chuyên đăng tin về thú cưng, tui đọc thử. Ôi trời! Từ vựng đơn giản, hình ảnh vui nhộn, chủ đề lại gần gũi. Khác hẳn mớ tin tức kinh tế, chính trị khô khan! Tôi tập thói quen mỗi sáng ăn sáng đọc một bài. Gặp từ mới nào cứ note lại, sau này rảnh tra. Mới đầu tra từ điển liên tục, nhưng riết rồi gặp hoài cũng quen. Thấy mình đọc nhanh hơn trước nhiều.
- Phim Mỹ + Phụ đề “Ảo Diệu”: Tui nghiền phim hành động. Thay vì cứ xem phụ đề Việt mãi, tui mở luôn phụ đề tiếng Anh cho cảnh quay. Nghe diễn viên nói, nhìn chữ chạy dưới màn hình. Khó lắm, lúc đầu nghe không kịp, nhìn không kịp. Nhưng tui chọn mấy phim đã xem rồi, thuộc nội dung, nên căng tai nghe họ nói gì. Thấy chữ nào quen quen trong phụ đề Anh, hoặc ngữ điệu câu, bắt chước theo liền. Mỗi tối dành 30 phút là đủ mệt não. Nhưng vài tuần sau quen tai hơn hẳn, dù vẫn hiểu được cỡ… 50-60% thôi!
- Nhắn tin “Chiến” với ChatBot: Đang lướt web thì thấy ai giới thiệu mấy cái trợ lý ảo AI. Tui thử chat như nói chuyện với bạn vậy. Đại loại như: “Hey, what do you think about weather today?” hoặc kể chuyện tui đi chợ. Nó trả lời lưu loát lắm! Tui được luyện đặt câu đủ kiểu, từ hỏi đường, kể chuyện phiếm, đến cả thảo luận mấy vấn đề lặt vặt. Quan trọng là nó free, rảnh lúc nào chat lúc đó, đỡ ngại hơn nói chuyện thật. Chả sợ người ta chê dốt. Tập riết, tui thấy ghép câu nhanh tay hơn khi cần viết cái gì đó.
Giờ ra sao?
Kết quả sau gần một tháng lục lọi và thử nghiệm? Tui thấy tiến bộ rõ rệt nhất là đọc hiểu và viết. Đọc mấy bài báo đơn giản không cần tra từ điển liên tục nữa. Viết mấy câu nhắn tin cơ bản hay mô tả đồ vật cũng phản xạ nhanh hơn trước nhiều. Nghe nói vẫn còn “đuối”, nhất là khi tụi Tây nói nhanh như gió. Nhưng mình đâu cần giỏi như native speaker, đủ để xài, để hiểu là mừng rồi!
Mấy cách này free 100%, chỉ cần cái điện thoại/máy tính có internet. Tuyệt hơn nữa là lồng ghép được vào sinh hoạt hằng ngày, khỏi phải dành riêng mấy tiếng đồng hồ căng thẳng ngồi học. Học thế này vừa đỡ tốn tiền vừa đỡ chán. Ai cũng có thể thử được ngay. Mắc công gì đâu!

Leave a Comment