Mọi người ơi, hôm nay rảnh rỗi ngồi nhớ lại quãng đường vật lộn học tiếng Anh giao tiếp tại nhà của mình, thấy cũng đáng kể nên viết ra đây chia sẻ cho ai đang bí như mình hồi trước. Không màu mè, chỉ có bắt tay vào làm thôi.

Khởi Đầu Bằng… Không Biết Gì
Thú thiệt luôn, ban đầu mình mở mồm ra nói tiếng Anh cứ như gà mắc tóc. Nghe người ta nói cũng lơ ngơ, hiểu được vài từ là may. Chán nản muốn bỏ luôn, nhất là thời điểm giãn cách xã hội, cắm đầu ở nhà chả biết bắt đầu từ đâu.
Quyết Tâm Mò Mẫm Tự Học
Mình tự nhủ, cắn răng làm thử xem sao. Và đây là từng bước mình đã đập đầu vừa làm vừa sửa:
- Bước 1: Nhồi vô đầu mấy câu “cửa miệng” trước đã. Mình lên mạng tìm mấy câu giao tiếp cơ bản nhất hằng ngày kiểu “How are you?”, “Can you help me?”, “I don’t understand”… Ghi ra giấy note dán khắp nhà – bàn làm việc, tủ lạnh, thậm chí cả cửa nhà vệ sinh. Cứ đi tới đi lui là đọc to lên. Ban đầu ngượng chín mặt nhưng quen dần.
- Bước 2: Nghe kiểu “tắm ngôn ngữ” chứ không tắm nước. Mình không nghe mấy bài quá khó, toàn chọn video đơn giản chủ đề nấu ăn, du lịch – mình thích mấy này. Bật lên nấu cơm cũng nghe, rửa bát cũng nghe. Chả cần hiểu hết, cứ để tai quen âm thanh, quen ngữ điệu. Lâu dần, mình bắt đầu bắt được từ quen.
- Bước 3: Nhái lại y chang như con vẹt (tập đúng cách). Sau khi nghe, mình pause video rồi cố gắng bắt chước y hệt ngữ điệu, cách nhấn nhá của người ta. Thu âm lại giọng mình, nghe thấy giống hay không. Hồi đầu nghe giọng mình mà muốn độn thổ, nhưng kiên trì đọc theo đến khi bớt “gồng” là thấy khá hơn hẳn.
- Bước 4: Tự đối thoại một mình. Nghe hơi điên nhưng hiệu quả lắm! Mình tự nghĩ ra tình huống, ví dụ đi mua đồ, hỏi đường, rồi đóng cả hai vai, tự nói và tự trả lời. Vừa nói vừa cười một mình, nhưng mà mấy câu từ nó tự khắc vào đầu thật đấy.
- Bước 5: Tìm “đồng minh” cùng chiến. Mình rủ thằng bạn cũng đang tập nói, chọn chủ đề đơn giản rồi gọi video call nói chuyện 15-20 phút mỗi ngày. Ban đầu vừa nói vừa ú ớ, sai tùm lum, nhưng không ai cười ai, tha hồ sửa cho nhau. Có người cùng tập, tự dưng thấy có động lực hơn hẳn.
Kết Quả Của Cái Sự “Cầy”
Sau gần 3 tháng làm đều 5 bước này (có hôm lười cũng cố đấm ăn xôi), mình thấy rõ sự khác biệt. Từ một đứa nghe Tây nói mà tim đập chân run, giờ mình đã có thể nghe hiểu được ý chính các cuộc hội thoại đơn giản, và quan trọng là… mình dám mở miệng ra nói, tuy còn vấp đôi chỗ nhưng không còn sợ nữa. Thằng bạn nói giọng mình trôi chảy tự tin hơn hẳn!
Chốt lại kinh nghiệm xương máu: Muốn giao tiếp tiếng Anh tốt tại nhà thì cứ làm đều đặn, đừng đòi hỏi phải giỏi ngay. Bắt đầu bằng những thứ nhỏ xíu, đơn giản, lặp đi lặp lại tới khi thành phản xạ. Nhất định sẽ thấy đường!
Leave a Comment