Hôm nay rảnh rỗi nên ngồi chia sẻ luôn cái quá trình mình vật lộn với thằng cu nhà học tiếng Anh. Ban đầu cứ nghĩ dễ ẹc, ai ngờ thành trận chiến thực sự luôn!
.png)
Khởi đầu bằng thất bại cay đắng
Mình cứ ép nó ngồi bàn học theo kiểu truyền thống: sách giáo khoa, tập viết, flashcards. Được 2 buần thì con bắt đầu giở chứng: lấy cớ đi uống nước, ngứa chân ngứa tay, thậm chí giả vờ đau bụng. Lần nào ngồi vào bàn cũng mặt ị như cốc giấm.
Lên mạng săn lùng giải pháp
Chán quá phải lên mạng tìm hiểu thì mới vỡ lẽ: trẻ con học bằng chơi. Bèn quyết định chuyển hướng sang dùng web học online. Cài thử mấy trang dành cho người lớn trước, nhưng giao diện toàn chữ là chữ, nhìn phát ngán.
Quá trình thử – sai kinh hoàng
Tuần đầu test 5 trang như điên:
- Trang A: ồn ào quá khiến con giật mình khóc thét
- Trang B: toàn bài hát tiếng Anh nhưng hoạt hình xấu kinh dị, con nói “con sợ”
- Trang C: phần thưởng là sao vàng ảo, thằng bé chê “đồ này có mua bim bim được đâu”
Hết tuần đó thì mình như người mất hồn.

Bước ngoặt từ cái đầu lơ ngơ
Tình cờ đang lướt mạng thấy quảng cáo trang mới dành cho trẻ em, hình con chuột nói tiếng Anh ngộ nghĩnh. Đưa điện thoại cho thằng bé xem thử, nó bỗng im lặng mắt sáng rực. Mình biết ngay đây chính là cứu tinh!
Trang này thông minh cực:
- Cho tùy chọn nhân vật hoạt hình con thích
- Game nối chữ dễ như ăn kẹo
- Nhận điểm đổi quà có thật như gấu bông với đồ chơi
- Có cả chế độ “thi đua” với bạn ảo để tăng tính thách thức
Thành quả không ngờ
Giờ thì mỗi lần thấy mình cầm điện thoại là nó chạy vồ đến: “Bố ơi cho con học tiếng Anh đi!”. Tối qua còn chỉ vào cái ly nước hào hứng nói “This is water!”. Mình mừng muốn khóc.
Rút ruột gan ra kết luận: đừng ép học bằng sách vở khô khan với trẻ con. Tìm cái gì khiến chúng cười phá lên thì kiến thức tự thấm vô đầu chúng lúc nào không hay!
Leave a Comment