Khởi Đầu Đầy Hao Hức
Hôm bữa coi video trên mạng, thấy mấy đứa nói tiếng Anh rành rọt quá trời. Lòng tự ái nổi lên, quyết tâm phải học lại tiếng Anh từ đầu cho bằng được. Mình lên mạng, gõ thần chú “tìm bài học tiếng anh cho người mới bắt đầu cách học nhanh không chán”. Trời ơi, hàng triệu kết quả hiện ra, app nọ app kia, nào là bảo “học nhanh 3 ngày”, nào là “không chán như game”. Sướng quá, tải đại mấy app hot nhất về.

Mắc Bẫy Cao Su
Ngày đầu hăng hái vô cùng. Mở app A ra, bắt đầu học vài từ vựng cơ bản. App này bày trò chơi nhỏ, gõ từ cho khớp hình, ban đầu thấy vui thiệt. Mà học được chục phút, quảng cáo nhảy vô ào ào, cứ 2 phút lại dừng xem ad. Chán phèo. Chuyển qua app B, nói hay lắm: “Học mà chơi, chơi mà học”. Vào mới biết, toàn câu hỏi trắc nghiệm vớ vẩn như “Con chó tiếng Anh là gì?”, trả lời xong lại phải share lên Facebook mới qua bài mới. Mẹ nó, block app liền!
Tìm Đường Thoát
Chán mấy cái app rồi, mình chuyển qua coi video YouTube. Kiếm kênh cho người mới học, toàn thấy video “100 câu giao tiếp cấp tốc”. Ngồi bắt chước theo: “Hello, how are you?”, “I’m fine, thank you!”. Học được vài hôm là đuối. Các bài nghe chán chết đi được, giọng đọc như robot, nghe muốn ngủ. Mà từ vựng thì cứ rời rạc, học trước quên sau.
Tự Mò Mẫm Cách Riêng
Nản quá, nghĩ bụng thôi tự bày trò vậy. Nhớ hồi nhỏ học còn thấy bảng chữ cái bài hát ABC vui tai. Vô YouTube tìm “ABC Song for kids”, ngồi hát theo mấy đứa nhỏ cho vui. Xong rồi kiếm truyện tranh đơn giản bằng tiếng Anh, toàn hình với ít chữ, coi hình đoán nghĩa. Lại còn dán giấy note từ vựng lên đồ vật trong nhà: “Cái tủ lạnh dán chữ fridge, cái cửa sổ dán chữ window“. Hễ đi qua thấy là đọc một lần.
Học kiểu này thấy bớt áp lực hơn hẳn. Không cần ngồi lì 1 tiếng đồng hồ. Mà học bất cứ khi nào rảnh:
- Sáng đánh răng, ngân nga bài hát ABC
- Chiều nấu cơm, chịu khó nhìn giấy note dán quanh nhà
- Tối ngồi lướt điện thoại 10 phút coi truyện tranh
Sự Thật Phũ Phàng
Mình vỡ mộng cái bụp. Kết thúc 1 tháng “tự bơi”, điểm lại mới thấy:

- Thuộc lòng bảng chữ cái, nhìn chữ là đọc được, dù chưa rõ nghĩa
- Nhớ được kha khá từ vựng đồ vật quanh nhà, gặp thì biết nói, không gặp là quên
- Phản xạ nghe – nói gần như bằng không, hỏi “How are you?” là cứng họng, chỉ biết đáp “I’m fine”
- Văn phạm chưa biết gì, gần như con số 0 tròn trĩnh
Ừ thì khỏi chán thiệt, vì mình học kiểu “lượn lờ”, không ép buộc. Nhưng học nhanh không chán? Nói dễ vậy chứ làm mới khó! Học ngoại ngữ nó vẫn cứ là con đường dài, chả có đường tắt thần kỳ nào cả. Đời không như quảng cáo!
Leave a Comment