Lại đến tuần review ngoại ngữ, hôm nay bỗng nhớ hồi mới tập toẹ học tiếng Anh. Như con gà mờ, cầm sách không biết đọc từ nào trước. Rồi cứ thế lọ mọ mấy năm trời, tiền mất tật mang đủ kiểu.

Cái ngày đầu ngu ngơ
Định bụng tự học nghiêm túc, ra hiệu sách thấy quyển từ vựng 5000 từ. Tưởng bở mua về chăm chỉ gạch đỏ gạch xanh. Được 3 ngày đầu còn hăng hái, tới ngày thứ tư mở trang 20 thấy toàn chữ lạ hoắc. Cứ như chó ngắm sao ấy, nhìn mãi mà 10 từ không nhớ nổi 2 từ. Cất sách vào xó, nghỉ chơi luôn 2 tuần.
Bấn loạn kiếm cách
Lên mạng search “học tiếng Anh nhanh” thấy đủ trò:
- App học 5 phút mỗi ngày – dùng được 3 bữa quên mật khẩu
- Khoá học thần tốc 30 ngày – nghe 2 video ngủ gật
- Mấy ông thầy Youtube hứa hẹn đủ điều – xem xong vẫn bơ vơ
Lò dò mấy diễn đàn thấy bảo phải học phát âm trước. Tải bảng IPA về tập đọc, cố bắt chước mấy cái âm /θ/ /ð/. Miệng méo xệch mà phát ra nghe như bị hóc xương. Mẹ ở ngoài tưởng con bị ngộ độc suýt gọi xe cấp cứu.
5 bước vớt vát
Tình cờ thấy ông bạn du học sinh mách cách:

- Cắm đầu vô nghe trước – Bật CNN bất kể giờ giấc, ban đầu nghe như vịt nghe sấm. Ráng nghe 1 tuần, tự dưng bắt được vài từ quen thuộc “hello”, “thank you”.
- Móc nối đồ vật – Dán giấy note khắp nhà. Cái bàn ghế chai mặt nhìn chữ “table”, “chair” 2 tuần vẫn không nhớ. Tức mình viết giấy dán ngay trán “HEAD”, vừa soi gương vừa đọc cho nhớ.
- Bắt chước trẻ con – Mua truyện tranh Disney về đọc. Tô màu, khoanh tròn từ mới. Ngồi cười khúc khích 1 mình với chuyện vịt Donald, chắc hàng xóm tưởng mình điên.
- Chém gió bất chấp – Ra bờ hồ thấy Tây ba lô, liều mình hỏi “Where… you… from?”. Thằng Tây cười toe trả lời 1 tràng dài. Gật đầu lia lịa dù không hiểu gì, chỉ kịp nghe từ “Australia”. Về nhà tra từ điển suốt buổi tối.
- Nuôi thói quen xỏ nhầm – Mỗi sáng cầm đt lướt Facebook trước khi ngủ dậy. Thay bằng mở kênh VOA 6 phút, lúc đầu nghe xong vẫn buồn ngủ. Giờ thành phản xạ, chưa nghe tiếng Anh buổi sáng là thấy thiếu cái gì.
Giờ vẫn vật lộn
Gần 3 năm trời rồi, vẫn mắc kẹt trình độ trung cấp. Ngữ pháp thì loạn như tơ vò, nhìn câu phức cứ như giải mật mã. Nhưng đỡ hơn hồi xưa nhiều lắm, đọc menu nhà hàng Tây không phải mở google dịch từng món. Còn dám cà khịa Tây balo kiểu “Your Vietnamese so good!” dù biết nó nói dở hơn mình nói tiếng Anh. Thôi thì từ từ bới… khoai chẳng đầy khoang!
Leave a Comment