Hôm trước chị gái cứ nhắn tin hỏi hoài: “Em ơi có web nào dạy tiếng Anh cho con nhà chị hay không? Thằng cu Bin nhà chị mê youtube quá trời mà toàn xem mấy cái vô bổ”. Thế là tôi ngồi lục đời lục đất mấy ngày liền, thử từng cái một.

Trải nghiệm đầu tiên như gãy chân
Ban đầu nghĩ đơn giản: lên google gõ “dạy tiếng Anh trẻ em” là ra cả đống. Đúng thật, nhập cái là hiện ra cả chục cái tên. Tôi mừng húm vội đăng ký thử 3 trang đầu tiên. Cho cu Tí nhà tôi ngồi học thử buổi đầu, mặt nó nhăn như bị.
- Trang số 1: Giao diện xám xịt, toàn chữ với chữ. Bé mới 4 tuổi nhìn vô 5 giây đã đòi xuống.
- Trang số 2: Quảng cáo loạn xạ, học chưa được phút đã nhảy pop-up đỏ chóe.
- Trang số 3: Giọng đọc robot ơi là robot, nghe như bà già bị nghẹt mũi đọc chữ.
Xong buổi đầu, cu cậu lắc đầu như quạt mo bảo “Con không thích đâu, con thèm youtube hơn”. Trời ơi, công sức đi tong.
Ngộ ra chân lý đơn giản
Tôi nghĩ lại thì trẻ con nó thích hình ảnh, âm thanh vui nhộn chứ đâu phải người lớn. Thế là lần này tôi kiếm mấy trang thiết kế bắt mắt, toàn hoạt hình nhảy múa. Lọc ra mấy ứng cử viên mới, thấy kêu gào “miễn phí” rùm beng nhưng bấm vô bài học hay toàn bắt mua gói.
Ừ thì mua, vì con mà! Tôi móc hầu bao 500k cho thằng lớn học thử 3 tháng. Được cái bữa đầu nó khoái chí kêu “Mẹ ơi con gấu này biết nhảy nè!”. Nhưng chỉ được 1 tuần thì nó lại chán, bảo “Trò này dễ quá con biết hết rồi”. Thì ra nội dung lập đi lập lại, bài 1 dạy apple, bài 50 vẫn apple chẳng nâng cấp gì.
Vớ được vài thứ đáng đồng tiền
Sau mấy lần fail, tôi đặt tiêu chí rõ ràng hơn: vừa học vừa chơi, nội dung cập nhật liên tục, có kiểm tra trình độ. Lọ mọ hỏi mấy mẹ trong hội nhóm nuôi con, có chị giới thiệu kèo trang học qua truyện tranh. Tôi thử cho con dùng, cu cậu mắt sáng rỡ bảo “Mẹ ơi tối nay con học thêm 2 truyện nữa nha!”. Trời, phát hiện muộn thế!

- Cái tốt: Hình minh họa siêu ngộ nghĩnh, nhân vật hoạt hình biết cười đùa với bé
- Cái hay: Sau mỗi bài có mini game nhỏ như hái táo, bắt bong bóng để ôn từ
- Cái chiều lòng: Tuần nào cũng thêm truyện mới, bé cứ ngóng đến giờ học như đi chơi
Đỡ hơn nữa là trang này chia level rõ ràng. Bé mới học thì vỡ lòng, học rồi thì lên trình độ khó hơn. Tôi thấy cu cậu học được 3 tháng mà vẫn say mê, thi thoảng còn bắt bố mẹ đóng vai nhân vật để nó dạy lại. Vợ tôi cười: “Tiền đóng học phí còn đỡ tốn hơn tiền mua đồ chơi”.
Không có cây đũa thần
Tổng kết lại thì mỗi bé hợp 1 kiểu dạy khác nhau. Có đứa thích ca hát, có đứa mê truyện tranh, có đứa lại khoái chương trình kiểu gameshow. Kinh nghiệm xương máu của tôi là:
- Đừng tin quảng cáo phóng đại – cứ bắt con học demo ít nhất 3 ngày
- Thử mọi thứ miễn phí trước – nhiều trang cho dùng thử bài đầu tiên
- Ngồi học cùng con ít nhất 1 tuần – xem nó có hứng thú không hay chỉ học cho qua
Chấm dứt hôm nay khi thấy cu cậu vừa học vừa nghịch chú khỉ ảo trên màn hình mà tôi thầm nghĩ: Giá mà nghiên cứu kỹ từ đầu đâu tốn mấy triệu tiền oan!
Leave a Comment