Tôi đã học tiếng Anh như vậy đó!
Chả là tôi, một thằng hoàn toàn mù tịt tiếng Anh, mấy năm trước quyết tâm học lại từ đầu. Thật sự là khởi đầu kinh khủng, tôi thật sự lạc lối.

Mở sách ra, nhìn thấy mớ từ vựng với ngữ pháp lằng nhằng là tôi muốn ói. Mỗi lần cố gắng nghe một đoạn audio, tai cứ ù đi, chẳng hiểu gì sất. Tôi vật lộn cả tháng trời, tốn tiền mua sách này app nọ, nhưng mà kết quả vẫn là số không tròn trĩnh. Đêm nào cũng khóc, thấy mình ngu thật. Kiểu như đầu tư bao nhiêu thời gian mà nó cứ trôi đi đâu mất, năng lượng không kịp, tiền bạc cũng hết sạch.
Không cam tâm, tôi gạt hết đống tài liệu cao siêu qua một bên. Tự bảo mình, thôi học theo cách của người ta làm gì, phải tìm cách riêng. Thế là tôi lao vào thử nghiệm đủ kiểu, cái gì đơn giản nhất thì làm trước. Và đây, 5 cái mẹo nhỏ mà tôi rút ra từ cái mớ hỗn độn đó:
- Mẹo 1: Mỗi ngày 10 từ, không hơn. Tôi bỏ ngay thói qun đọc 50 từ một lúc. Thay vào đó, sáng dậy nhìn quanh phòng, chọn ngay 10 đồ vật đơn giản nhất: phone, book, table, chair, door… Viết ra giấy nhớ, dán khắp nơi. Đi tắm nhìn thấy “shower”, ăn sáng thấy “bowl”. Nhìn đi nhìn lại cả ngày, tự dưng nhớ lúc nào không hay. Qua tuần, thấy bàn ghế bát đũa trong nhà, mồm tự buột ra từ tiếng Anh, sướng rơn!
- Mẹo 2: Nghe không cần hiểu. Ngày trước cứ cố nghe rồi dịch từng chữ, đầu óc căng như dây đàn. Giờ thì tôi phá cách. Bật một kênh video đơn giản hoặc bài hát tiếng Anh trẻ con lên, làm việc nhà, tắm rửa, cứ để nó chạy nền. Ban đầu như tiếng gió thôi. Nhưng dần dà, vài từ quen quen cứ lòi ra: “hello”, “thank you”, “how are you”. Cái cảm giác không áp lực đó làm tai mình “mở” ra hẳn, tự nhiên hơn nhiều.
- Mẹo 3: Nói một mình, đừng ngại. Nhà có mỗi mình thì biết nói với ai? Tôi luyện cách này. Đang rửa bát, tự bảo “I am washing dishes”. Đang ăn cơm, lẩm bẩm “This rice is delicious”. Thậm chí tắm cũng kể lể: “The water is hot!”. Nghe ngu ngu nhưng mà phải vượt qua cái ngại. Cứ nói sai đi, nói ngọng đi, chả ai nghe thấy mà sợ. Quan trọng là mồm quen phát ra âm tiếng Anh, bật từ nào đó ra tự nhiên hơn.
- Mẹo 4: Tìm gì bạn cao thủ. Dùng app kết bạn học chung, tìm một ông thầy miễn phí hoặc cực rẻ. Tuần gặp nhau 1-2 lần online. Ông bạn người Philippines của tôi chính là phao cứu sinh. Lúc đầu nói như vịt nghe sấm, ừ hứ loạn xạ. Nhưng ông ấy kiên nhẫn, chỉnh cho từng câu. Sau vài buổi, biết sợ sai nên tự dưng phải lục tìm từ, ngữ pháp đơn giản. Người thật mới thúc mình dám nói đó!
- Mẹo 5: Xem cái mình thích, bằng tiếng Anh. Ép mình xem tin tức BBC hay phim tài liệu khó nhằn, xem 5 phút là buồn ngủ. Tôi chuyển qua xem hoạt hình con nít, clip nấu ăn đơn giản trên YouTube, hoặc kênh về mèo chẳng hạn. Tại tôi thích mèo mà! Đọc comment, nghe cách họ khen chú mèo “cute”, “funny”, “fluffy”. Đương nhiên hiểu ngay, lại thấy gần gũi. Học mà như chơi, vô thức nhớ từ mới luôn.
Áp dụng 5 cái mẹo có vẻ ngớ ngẩn này, kiên trì trong bóng tối, tôi giờ có thể nghe hiểu cơ bản, giao tiếp đủ dùng. Không phải master gì cao siêu, nhưng không còn sợ mở miệng nói sai, không còn lo lắng khi nghe thấy tiếng Anh. Cả một chặng đường chỉ với quyết tâm tự học và tìm cách đơn giản nhất cho mình thôi. Ai mới bắt đầu, thử làm như tôi đi, đừng để nó đánh gục mình ngay từ đầu!
Leave a Comment