Khởi Đầu: Éo Muốn Động Vào Tiếng Anh
Hồi đầu, tao nghe nói học tiếng Anh là cực khổ, phải nhồi từ vựng, đau cả đầu. Nói thật tao phế cơ bản, trường học dạy gì quên hết, chỉ nhớ “hello” với “thank you”. Thấy mấy đứa nói chuyện với Tây là tao lảng ra xa liền, sợ quê độ.

Đến lúc công việc bắt buộc phải biết tí tiếng Anh, đọc cái manual máy móc mà như vịt nghe sấm. Tao lôi cái điện thoại ra lên Youtube, gõ mò “học tiếng Anh cho người mới bắt đầu dễ ẹc”. Đập vô mắt là cả đống video 10 phút/ngày, học nhanh như gió. Tao thử, được ba bữa rồi… chán.
Vật Lộn Tìm Cách: Đừng Nghe Mấy Trò Cao Siêu
Tao quyết định không đâm đầu học ngữ pháp nữa, não nó không chịu nổi mấy cái thì với công thức. Thay vì vậy, tao tập trung mỗi ngày:
- Cày phim hoạt hình: Mở mấy phim hoạt hình tiếng Anh trên Netflix, bật phụ đề tiếng Anh luôn. Ban đầu nghe như ve kêu, nhưng hình ảnh nó minh họa ý, dần dần quen tai, biết mấy từ đơn giản lặp đi lặp lại.
- Bật nhạc Pop Mỹ bất cứ lúc nào: Đi tắm, nấu cơm, lái xe, tao bật nhạc tiếng Anh loa ngoài. Không cần hiểu hết, cứ để nó vang vọng trong đầu. Rồi tự nhiên thấy mình hát theo vài câu, nhớ được vài từ vô thức luôn.
- App học từ bằng hình ảnh: Tải mấy app miễn phí trên store, học từ vựng bằng hình ảnh minh họa ngộ nghĩnh. Thấy con chó là “dog”, quả táo là “apple”. Mỗi ngày chỉ nhắm 5 từ mới thôi, học thêm cũng không vô nổi.
Cứ thế, thay vì ngồi bàn học rề rà vô tội vạ 1 tiếng rồi chán, tao chia nhỏ ra, lúc nào rảnh tí là động tay vào, 5 phút cũng được.
Đến Lúc Thấy “Ồ”: Éo Phức Tạp Như Tưởng Tượng
Khoảng 2 tháng sau, có lần đi siêu thị gặp thèng Tây hỏi đường. Nó nói “Excuse me…” Tao tự nhiên bật ra được “Yes? What you need?” Đơn giản cực, nhưng nó hiểu và tao cũng chỉ đường được! Lúc đấy thấy sung sướng vãi, kiểu như mình phá được bùa chú “ngại nói”.
Tao tiếp tục duy trì cách đó, thêm việc đọc mấy caption trên Instagram của người nước ngoài. Toàn câu ngắn, từ dễ hiểu, học được mấy cách nói đời thường mà sách vở không dạy.

Giờ Nhìn Lại: Cứ Đơn Giản Hoá Mọi Thứ Là Được
Quan trọng nhất tao rút ra:
- Éo học ngữ pháp trước: Cứ tập nghe, nhại theo câu ngắn trước đã.
- Éo tham lam học nhiều: Ngày 5 từ mới là đủ mệt rồi, quan trọng là ôn lại cho nhớ dai.
- Biến nó thành thói quen như ăn cơm: Lồng vào hoạt động thường ngày, đừng tách riêng thời gian “trịnh trọng” học dễ ngán.
- Công cụ? Chỉ cần điện thoại: Youtube, Netflix, app học từ, nhạc online… free hết, không cần mua sách đắt tiền hay khoá học online mắc dịch.
Giờ tao vẫn không giỏi, gặp người nói nhanh vẫn nghe không kịp. Nhưng cơ bản nắm được: chào hỏi, hỏi đường, đọc hiểu chỉ dẫn đơn giản, giao tiếp trong cửa hàng ăn… Cái cảm giác không còn “ngại” nữa, tự tin hơn hẳn. Nó đỡ đần được công việc với cuộc sống là được rồi! Ai cũng làm được kiểu này thôi, miễn là đừng sợ trước khi bắt đầu. Đơn giản hoá mọi thứ, cứ tới đi là thấy đường!
Leave a Comment