Vỡ lòng bằng cách nhại như con vẹt
Hôm nọ chat với thằng Tây cuối phố, nó hỏi đường mình ấp a ấp úng, chỉ biết cười trừ rồi lủi mất. Xấu hổ quá, về nhà quyết đem con chữ ra luyện.

Không tiền học trung tâm thì tự học thôi. Đầu tiên ngồi bật mấy tập Friends lên, chọn đoạn hội thoại ngắn tầm 10 giây. Nghe xong dừng lại, chép hết ra giấy nguyên văn. Xong rồi bắt đầu nhại.
- Lần 1: Nhìn giấy đọc thật chậm, miệng méo mó, nuốt nước bọt liên hồi
- Lần 2: Nhắm mắt đọc theo trí nhớ, quên thì hé mắt liếc giấy
- Lần 3: Tăng tốc độ, giả giọng cả tông cao thấp như diễn viên
Chém gió trước gương và tự thu âm
Quen mồm rồi thì thử tự nói chuyện một mình. Mỗi sáng đứng trước gương nhà tắm, chém gió về đủ thứ:
- Mô tả đồ vật quanh mình: “Cái bàn chải này màu đỏ chóe, lông cứng như rễ tre”
- Kể chuyện hôm qua: “Con mèo nhảy từ mái nhà xuống, làm vỡ lọ hoa của bà hàng xóm”
- Nói chuyện trên trời dưới đất: “Trời nắng thế này mà không có kem thì chết dí”
Xong xuôi bật điện thoại thu âm hết cục tác. Nghe lại mà muốn độn thổ vì:
- Phát âm “s” thành “x” như kẻ hút xì gà
- Nhấn nhá loạn xạ nghe như hòa âm rap chế
- Nói được nửa câu thì ậm ờ… à ờ… quên sạch từ vựng
Nhảy vào ổ gà chiến trận mạng
Ngồi nhà mãi cũng chán, nhào vô mấy diễn đàn hỏi chuyện tùm lum. Chọn room chat chuyên mua đồ cũ:
“Tui đang tìm cái máy quạt điện… à không… máy làm mát không khí? Của hãng nào cũng được”

Có ông Tây đắn đo mãi rồi phán “You mean air conditioner?”. Tôi cười gượng gạo chat lại “Yes AC, sorry my bad”. Mặt nóng ran dù ngồi phòng điều hòa.
Cái được sau ba tháng lăn lộn
Giờ ngồi nghĩ lại:
- Nói dài được cả câu 10 từ mà không đứt quãng
- Biết lúc nào cần lên giọng hỏi, xuống giọng kể chuyện
- Mắc lỗi cũng mặc kệ, cứ ậm ừ vài giây rồi chữa
Tối qua ra bia hơi gặp ông Tây đạp xe dạo phố, chủ động gật đầu: “Dạing weatha, innit?”. Ông ta cười toe rót cho ly bia. Không quan trọng đúng hay sai, chỉ cần đừng sợ. Cứ tưởng tượng luyện như hát karaoke chỗ vắng người là được.
Leave a Comment