Tìm chỗ học tiếng Anh mà cực khổ quá trời
Chuyện là dạo này con đi học quốc tế, gặp phụ huynh Tây ba lô nó chào “How are you?” mà tao đứng hình luôn. Líu cả lưỡi nói “Phây… Phine!” Thằng Tây nó nhìn tao cái mặt ngơ ngác. Về nhà tự ái quá trời, phải đi kiếm chỗ học gấp. Tiền để dành đóng học cho con giờ cũng phải moi ra.

Thời kỳ đầu – Lạc trong rừng khóa học
Lúc đầu coi clip dạy tiếng Anh miễn phí trên mạng. Mở video ra nghe 5 phút thì điện thoại báo pin yếu, cắm sạc vô thì mạng chập chờn. Rốt cuộc học được mỗi câu “Hello, my name is…”. Xong rồi… sập nguồn! Tiện thể lên google gõ “học tiếng Anh giá rẻ gần nhà”. Kết quả toàn trung tâm đăng hình Tây ba lô râu ria xồm xoàm, chữ “native” dán đầy mà học phí một tháng bằng tiền chợ cả nhà.
- Thử tìm gia sư: Bà cô sinh viên năm nhất dạy 50k/buổi, đến nhà cầm cuốn sách ngữ pháp cũ kỹ bảo tao chia động từ “to be”
- Thử club giao tiếp: Tới nơi toàn sinh viên trai gái bập bẹ nói “I very like football”, giờ ra chơi rủ nhau sang quán trà sữa tán gẫu
- Thử app học online: Mở lên toàn quảng cáo “99.000đ cho 3 khóa”, đăng ký xong nhận email bảo nạp thêm 2 triệu mới được học live session
Một tháng trời chạy khắp thành phố, mặt mày hốc hác. Gặp thằng bạn cũ hỏi “Học tiếng Anh để làm gì?” mà tao chỉ biết thở dài: “Để đỡ nhục mặt khi đứng cạnh thằng Tây ba lô nó chưởi mình như chó mà còn tươi cười gật đầu!”
Cái duyên gặp được chỗ ngon
Đang tính bỏ cuộc thì tình cờ gặp chị đồng nghiệp cũ. Trước mặt tao chị ấy còn gào “Oh my god you are so stupid!”, giờ thấy bắn tiếng Anh như gió. Tao liền bám váy hỏi khống. Hoá ra chị ấy học ở chỗ này:

- Giáo viên toàn dân chuẩn Anh/Mỹ, râu ria gọn gàng đàng hoàng
- Lớp học camera livestream xem được từng góc, khỏi lo nhảy việc như mấy ông Tây du lịch
- Cam kết đầu ra bằng văn bản, không đạt không lấy tiền
- Học phí đóng theo block 3 tháng, tính ra chỉ bằng 1/3 chỗ khác
Chuỗi ngày khổ luyện
Tuần đầu vô lớp, cô giáo Tây nói câu gì tao cũng gật lia lịa. Cô hỏi “Understand?” Tao gật “Yes!” rồi bảo cô nhắc lại câu hỏi. Buổi thứ hai bị phát cái micro tai nghe, bắt phải nói suốt giờ không được im. Bài tập về nhà là quay video tự nói chuyện với mình trong gương. Vợ tao chụp cái clip tao đang gào “I hate this chicken, it’s too salty!” trước tủ lạnh đăng lên face làm quà cưới bạn bè.
Cái kết vớt vát được
Sau 3 tháng vừa học vừa sợ, hôm đón con đụng ông Tây ba lô. Lão ta bảo: “Your daughter broke my camera!” Tao liền xoạc thẳng: “How much? I will repay!”. Xong quay ra giảng giải thằng cu tại sao không được nghịch đồ người ta. Lão Tây cười xòa bảo “It’s fine!” mà tao hiểu hết chẳng cần dịch. Giờ đây mặt tao hãnh diện cực kỳ: tiền đóng học không chỉ giúp mình nói chuyện như người mà còn bớt bị vẹm nó lừa mua khóa học rởm.
Leave a Comment