Hôm nay bác trạc năm mươi chia sẻ với mấy cháu cái vụ tìm tài liệu học tiếng Anh của bác nè. Ban đầu nghe chừng đơn giản mà xoay ra vật vã cả buổi trưa.

Cái ý định ban đầu
Sáng thứ hai đang uống trà, bỗng đứa cháu nội gọi điện thoại nói chuyện với thằng bạn nước ngoài. Nghe chúng nó cười nói rôm rả mà mình đứng hình, chả hiểu gì cả. Nhục thiệt! Thế là bác vỗ bàn: “Phải học lại cái tiếng Anh này thôi!”
Cuộc lục lọi đầu tiên
Mở ngay cái máy tính ra gõ google: “người già tự học tiếng Anh”. Trời đất ơi, cả đống rác hiện ra. Có cái website màu mè hoa lá vẽ toàn hình sinh viên mười tám đôi mươi. Người già như mình nhìn vào tủi thân kinh khủng. Cái app thứ hai thì cứ bắt nói như bị đuổi gà, miệng chưa kịp mở đã đòi chấm điểm tiếp theo. Bực mình tắt phụt đi.
Thời kỳ hoang mang
- Vào nhà sách lục sách: Thôi xong, toàn giáo trình dày cộp như từ điển. Giở ra thấy chữ li ti, mắt mình đã lão thị nhìn như vịt nghe sấm.
- Hỏi mấy đứa trẻ con hàng xóm: “App ABC đi bác ơi, free mà hot!”. Tải về mới biết phải trả tiền sau 3 ngày. Xời ơi, học chưa đã đòi xỏ mũi!
- Xem quảng cáo trên facebook: Bảo “học 15 phút mỗi ngày nói như gió”. Vào mới biết toàn clip quảng cáo khoá học, đầu tư tiền tỷ nhưng học thử không được.
Bước ngoặt trong toilet
Trưa nằm vắt chân lên trán, tự nhiên nhớ hồi nhỏ học chữ bằng cái bảng quả táo. Bèn đi kiếm mấy bộ flashcard hình bự trẹt in cả chữ cả hình. Thử cái thì khoái chí: hình con mèo thì kêu “meow meow”, đồ uống thì “splash splash”. Dễ hiểu mà vui như chơi trò chơi.
Cái bất ngờ không ngờ
Thằng cu cháu đến chơi, thấy ông cầm thẻ hoa lá cành bèn chỉ cái app điện thoại nó đang học. Bấm vào thử: toàn đoạn phim ngắn cỡ 2 phút, có ông Tây đi siêu thị mua đồ, gặp bạn hỏi đường. Lúc trả tiền lại nói “Here’s my credit card” rõ ràng rành rọt. Hay ơi là hay! Thế là bác đâm đầu vô xem mấy phim như vậy, thấy người ta nói sao bắt chước y chang.
Kết cục êm đẹp
Giờ bác kết hợp 2 cái:

- Sáng ngủ dậy lôi 5 thẻ flashcard ra nhìn cho quen mặt chữ
- Tối coi 3 đoạn phim nhỏ, nhắc lại mấy câu đơn giản như “How much is this?”
Thấm thoắt 2 tháng, hôm nọ thằng cháu ngoại bảo: “Ông ơi sách science của cháu quên, bring it to me”. Bác đớ người 1 giây rồi đi lấy sách đưa nó. Trời đất, tự nhiên hiểu được mà không cần nghĩ!
Tự kết luận: Người già học thì phải học kiểu già. Cứ chậm mà chắc, học như chơi mới vào. Quan trọng nhất là đừng nghe mấy cái quảng cáo phóng đại, cứ thử thật nhiều đồ linh tinh rồi tự khắc tìm ra cái vừa bụng mình!
Leave a Comment