Lý do mày tao bắt đầu lên lịch học lại
Tháng trước công việc bận như chạy sô, tao cứ nghĩ chuyện học tiếng anh cho người đi làm như tao chắc phải bỏ xó. Xong rồi sếp bảo tháng sau có đối tác nước ngoài ghé, không trao đổi được thì nhục mặt cả team. Tao mới lục hết mấy app học cũ trong điện thoại lên, mà thấy cũng chán. Học bữa đực bữa cái, chả nhớ được gì.

Lần đầu thử nhồi nhét tối thứ 7
Lúc đầu khờ lắm, tao quyết định dành cả tối thứ bảy để chơi một thể. Chuẩn bị sách vở với ly cà phê đầy, tưởng ngồi tập trung 3 tiếng là ngấm. Mới ngồi được 20 phút thì điện thoại réo liên hồi, đồng nghiệp gửi file gấp. Làm xong thì đứa con nhỏ đòi chơi, bật video tiếng anh cho nó xem thì mình ngủ gật lúc nào không hay. Sáng dậy thấy cái app vẫn mở, mà đầu trống rỗng.
Vớ vẩn chia đều mỗi ngày 30 phút
Tao chuyển sang chiến lược “mưa dầm thấm lâu”. Tối nào cũng cố đúng 8 giờ ngồi vào bàn học. Được 3 hôm thì đầu tuần họp chạy deadline, 10 giờ đêm mới về. Hôm sau lại tăng ca đột xuất. Xong rồi tới thứ sáu đứa bạn rủ nhậu sinh nhật. Tự hứa sẽ học bù ngày chủ nhật, mà sáng dậy đầu như búa bổ. Kết quả một tuần chỉ ngồi được có 2 buổi.
Bật khóc với “thời gian chết”
Tao lôi bảng lịch tuần ra ngồi soi từng khung giờ. Bỗng nhận ra mấy cái khoảng chờ vớ vẩn:
- Sáng thứ hai/thứ tư: Đứng chờ xe công ty tới 15 phút
- Giờ nghỉ trưa: Ngồi nhai cơm hộp 20 phút
- Trước giờ ngủ: Lướt facebook vô bổ 15 phút
- Cuối tuần đi siêu thị: Xếp hàng tính tiền gần 10 phút
Mỗi ngày lãng phí cả tiếng đồng hồ mà không để ý.
Trộn cả đống phương pháp rồi tự nêm nếm
Tao thử ghép mấy thứ linh tinh lại với nhau, không cần phải khuôn mẫu nữa:

- Sáng thứ hai/thứ tư bật app học từ vựng khi chờ xe. Mỗi ngày nhắm 5 từ mới cho đỡ ngán
- Giờ ăn trưa thứ ba/thứ năm vừa ăn vừa nghe podcast tiếng anh. Tao chọn mấy cái chủ đề nhẹ nhàng kiểu nấu ăn với du lịch
- Tối thứ sáu thay vì đọc báo lá cải thì đọc 1 bài báo tiếng anh ngắn, chủ đề gì cũng được miễn thấy thích
- Chủ nhật dọn nhà bật list nhạc US-UK cho đỡ buồn ngủ
Thêm cái chiêu nhỏ: Tải sẵn vài video giải thích ngữ pháp ngắn cỡ 5 phút trong điện thoại. Lỡ có hôm đi công tác hay ở khách sạn lúc đêm khuya vẫn mở lên coi được.
Cái kết sau 1 tháng lận đận
Không thành thạo tiếng anh ngay được đâu, nhưng ít nhất tao thấy nó không còn là gánh nặng. Gặp ông Tây trong thang máy biết nói mấy câu hỏi thăm cơ bản. Quan trọng nhất là không bỏ buổi nào vì lúc nào cũng có phương án dự phòng. Ví dụ hôm trễ xe thì coi như xong bài từ vựng, đợi trưa học tiếp.
Tụi bây ráng kiếm mấy khoảng trống nho nhỏ trong ngày ấy. Cứ thử nhồi kiểu truyền thống không được đâu, người bận như mình phải lách luật thôi!
Leave a Comment