Lại là mình đây, hôm nay chia sẻ chuyện tự luyện giao tiếp tiếng Anh ở nhà của mình nè. Nghe thì đơn giản mà vật vã vô cùng, cũng may cuối cùng tìm ra cách kiểm tra xem có tiến bộ không.

Khởi đầu nháo nhào
Nguyên nhân đơn giản lắm: con giữa mùa dịch mà công việc đòi giao tiếp nhiều với đối tác nước ngoài. Mở app học tiếng Anh ra, làm bài test đầu vào. Trời ơi test xong muốn khóc, nghe audio cứ như vịt nghe sấm, giọng bản xứ nói nhanh như chớp. Đặt tai nghe vào bật lên, nghe 10 câu hiểu được… 2 câu, đầu óc quay cuồng.
Mở điện thoại quay video luyện nói
Quyết định luyện nói trước gương mỗi sáng. Thời gian đầu, cầm điện thoại lên quay chính mình đọc mấy đoạn hội thoại mẫu. Mở video xem lại thấy mặt cứ đờ đẫn, phát âm nghe chối tai, giật cục. Một tuần sau xem lại, vẫn thấy giống con vẹt tập nói.
Nhận ra cái sai
Rồi thử ngồi xem YouTube dạy tiếng Anh. Mấy kênh này họ nói mình đều hiểu hết, tưởng giỏi. Lỡ tay bật video interview người bản xứ, cảm giác như họ đang nói tiếng Klingon! Lúc này mới vỡ lẽ: mình chỉ quen nghe giọng giáo viên nói chậm rãi, còn thực tế thì “điếc đặc”.
- Tập bắt chước tới khi nhuyễn: Chọn 1 video ngắn trên TED Talks, nghe từng câu rồi pause lại nhại giọng, bắt chước ngữ điệu lên xuống.
- Đếm “à ờ”: Ghi âm mỗi khi tập nói tự do, nghe lại đếm xem 1 phút mình ậm ờ bao nhiêu lần.
Mẹo kiểm tra bất ngờ
Một buổi trưa đang làm tương ớt, tự nhiên chả biết sao mồm buột ra: “Oh damn, too spicy!” – Xong giật cả mình. Từ đó mới để ý mấy cái tín hiệu vui:

- Không còn dịch ngầm trong đầu: Đọc tin tức tiếng Anh không cần nghĩ sang tiếng Việt nữa, hiểu luôn nghĩa đen.
- Phản xạ lạ: Đang xem phim gặp câu hổng hiểu, tay tự động tua lại phần phụ đề chứ không mở từ điển.
- Chửi thề tự nhiên: Lỡ tay đánh rơi cái ly, miệng buột ra “Oh sht!” trước khi kịp nghĩ.
Giờ thì không đặt áp lực thi cử gì cả. Cứ mỗi tháng lại thử gọi điện hỏi đường cho khách du lịch Tây ở phố cổ. Họ hỏi lúc nào cũng run nhưng mà mỗi lần hiểu câu hỏi với chỉ đường thành công là biết ngay mình khá hơn trước.
Có thể kết quả không phải cái bằng IELTS gì to tát, nhưng được cái biết chính xác mình đang đứng đâu. Thế thôi!
Leave a Comment