Hôm qua tui ngồi viết cái hướng dẫn học tiếng Anh mắc cười lắm. Tính khoe khoang phương pháp thần thánh của mình mà té ra lộn bậy.

Lên kế hoạch xịn xò
Tui thấy mấy đứa hàng xóm than học hoài không vô nên quất luôn 5 bước thần tốc. Ghi trong sổ tay màu mè:
Bước 1: Chuẩn bị đồ nghề
- Mua sách giáo khoa cũ đời 2005
- Tải app phát âm free quảng cáo đầy màn hình
- Thắp nến tạo không khí học tập (tội nữa là hết chân nhang)
Vào bài vật vã
Sáng dậy hứng chí đánh vần bảng chữ cái. Đọc được chữ A, B, C tới D thì con mèo nó nhảy qua làm đổ lọ mực. Sách trắng thành sách đen, tờ ghi chép nhoè hết chữ. Tức muốn phát điên lên nhưng đành cắn răng làm lại.
Chiều tới phần nghe. Bật cái video “Hello how are you?” nghe 3 lần vẫn tưởng họ chào “Hà Lội Hà Nội”. Thử app phát âm, nó bắt lặp câu “I eat apples”. Đọc 10 lần thành “Ái ít ép pồ” làm đứa con lớn đang ngủ giật mình dậy khóc thét.
Bước 3: Thực hành giao tiếp

Liều mạng chặn thằng Tây ba lô đi ngang nhà. Hùng hục nói cả buổi tối tập: “Hế lô, Ai em ép pồ?” Thằng Tây tròn mắt nhìn tôi như nhìn thằng khùng rồi ấp úng: “Sorry… I eat rice?”. Thần kinh tôi suýt tan thành khói luôn.
Thảm họa không ngờ
Đang bực tức thì vợ tôi về. Bà ấy cầm tờ giấy nhớ tôi dán khắp nhà mà cười rũ rượi: “Chữ ‘toilet’ dán trên tủ lạnh, ‘refrigerator’ dán trong nhà vệ sinh!”. Đầu tôi lúc ấy nóng ran, đấm bàn cái đét khiến mấy đứa nhỏ giật mình khóc ré lên.
Bực quá quất đại vài cái mông con. Mẹ nó cái thằng lớn khóc lớn quá làm hàng xóm qua hỏi thăm. Tôi đỏ mặt đứng hình, quay ra quát đàn con: “Shut up!”. Lũ nhỏ càng khóc thanh khóc tở. Cả xóm xì xào: “Thằng này điên thiệt”.
Bước 5: Xử lý sự cố
Kết cục tối qua tôi ngủ ngoài vườn. Hôm nay tháo hết mấy cái giấy nhớ dán lung tung. Cái app đã gỡ, quyển sách đen thui cho vào góc tủ. Đời này chắc không dạy đời ai học tiếng Anh nữa đâu. Bài học: Muốn yên thân đừng đú theo mấy trào lưu trên mạng.

Giờ nhìn đống đồ nghề học hành ngổn ngang mà muốn khóc. Tốn cả tháng lương mua sách với app, cuối cùng công cốc. Mới hiểu tại sao thiên hạ bảo: “Thầy cùi chắp cánh cho ma bay”. Thôi thì cho con mèo tha cái sách làm ổ cho đỡ bực. Có điều muốn thêm cái gối đấm để giải tỏa tâm lý, chứ hôm nay cứ nhìn cái bàn tay tôi cũng phát cáu!
Leave a Comment