Nghe cái tiêu đề ngon nghẻ thế chứ lúc trước tao đụng vào tiếng Anh là muốn nản luôn. Hồi đầu cứ cầm quyển sách ngữ pháp dày cộp, định học tử tế đàng hoàng. Mở ra được 3 trang thì não tao bắt đầu quay cuồng như lồng gà, toàn mấy cái thì quá khứ hoàn thành với hiện tại tiếp diễn gì đó chán thấy mẹ. Tao đập sách lại vứt xó, thề học kiểu đó đến già cũng chả giao tiếp được.

Đập tan cách học cũ
Tao quyết định làm lại từ đầu. Lật điện thoại lên, xóa sạch mấy app học từ vựng cao siêu, gỡ luôn mấy kênh YouTube dạy phát âm như giáo sư. Xong, chộp ngay tai nghe chọt vô lỗ tai, nhảy thẳng ra kênh của mấy thằng Tây ba láp ba xàm. Lần này tao chỉ tập trung nghe chúng nó nói tự nhiên thôi. Mở video đầu tiên, tao nghe như vịt nghe sấm, chả hiểu gì ngoài mấy tiếng “hello”, “what’s up”. Chán phèo nhưng cắn răng bật tiếp.
Nghe đều như vắt sữa
Cả tuần sau đó, tao sống chung với tai nghe. Sáng ngồi ăn phở tai đã dí vô điện thoại nghe mấy cha Tây tán gẫu. Tối trước khi ngủ cũng mở vài đoạn hội thoại ngắn nghe cho nó thấm. Đặc biệt mày biết không, tao phát hiện ra cái hay ho khi nghe mấy mẹ Tây chửi nhau hoặc mấy ông Tây bực tức. Chúng nó nói cảm xúc thật vl, chửi kiểu gì mà từ vựng nó cứ bám vào đầu tao ực ực. Nghe riết cũng bắt được mấy câu đơn giản kiểu “Are you kidding me?” hay “That’s ridiculous!”. Nghe mãi rồi cũng quen, tự nhiên tay tao thấy ngứa ngứa, mồm muốn nhại lại theo.
Thực chiến với cái mồm
Thế là tao bắt đầu nhép mồm bắt chước, nói chuyện một mình như thằng hâm. Đi tắm tao cũng độc thoại kiểu “Nice weather today, huh?”. Ra đường thấy con chó đẹp thì lẩm bẩm “Oh what a cute dog!”. Xong hôm sau tao liều, nhảy vô quán bar Tây gần nhà. Ban đầu đứng thủ thế cả tiếng, tay cầm ly bia lóng ngóng. Xong thấy mấy ông Tây đang rượu vào vui vẻ, tao xông vô đám bựa nhất. Hít sâu một hơi, tao hét câu tao tập cả tuần: “WASSUP MAN? BEER GOOD?” Ngạc nhiên là thằng Tây cười toe toét, vỗ vai tao lia lịa: “Yeah buddy! Good stuff!”. Tao phấn khích vcl, càng lên đô nói nhiều. Từ ngữ nó tự tuôn ra, sai bét nhè nhưng thằng Tây vẫn gật gù hiểu.
Kết quả nhìn thấy liền
Giờ tao vẫn nghe mỗi ngày, nhưng không cố cày nữa. Xem phim bộ Mỹ tao tắt hết phụ đề tiếng Việt, nghe được đến đâu thì nghe. Ai ngờ sau 1 tháng kiên trì, tự nhiên một ngày đẹp trời xem phim tao nghe trọn vẹn cả câu chửi thề của nhân vật. Cái cảm giác hiểu được nó sung sướng vl! Ra phố gặp Tây hỏi đường, tao trả lời trơn tru không cần suy nghĩ. Mặc dù đôi lúc nói vẫn còn sai ngữ pháp, vẫn lộn thì, nhưng kệ mẹ, quan trọng là tụi nó hiểu tao nói gì! Thằng bạn cùng phòng hôm nọ còn hỏi tao học tiếng Anh ở trung tâm nào mà tiến bộ thần tốc thế. Tao chỉ cười: “Tao học bằng cách quăng sách vở đi, nghe tiếng Anh thật, và xông thẳng vào mấy ông Tây ngáo ngơ mà sủa thôi!”
Leave a Comment