Lại là mình đây, hôm nay kể chuyện đi săn trung tâm tiếng Anh ở Hà Nội cho bà con nghe. Tiêu đề nghe hoành tráng mà thực ra là mò mẫm cả tháng trời, rút ruột rút gan rồi mới chốt được chỗ ưng ý mà không phải bán thận.

Giai đoạn đầu: Lướt mạng như điên
Tháng trước tự dưng nhột, muốn học lại tiếng Anh cho tử tế. Google cái phát “trung tâm tiếng Anh Hà Nội”, trời ơi ngợp luôn. Trang nào cũng quảng cáo chữ đỏ chói “ĐẦU RA IELTS 7.0”, “GIÁO VIÊN BẢN XỨ”, “HỌC THỬ MIỄN PHÍ”. Tin được nổi không?
Mình làm thế này:
- Bước 1: Lôi giấy bút ra ghi tên mấy chục trung tâm nổi đình nổi đám: cái nào tên Tây, cái nào tên ta, đủ cả.
- Bước 2: Vào group Facebook dân Hà Nội hỏi thăm. Được cả rổ review, có người khen thật, có người chửi thật, có nghi vấn đào tạo chui. Lộn cả đầu.
- Bước 3: Nhắn tin trực tiếp cho mấy bạn học cũ đã từng học. Ai cũng bảo: “Ôi chỗ chị học trước đóng cửa rồi”, “Chỗ anh học giáo viên giờ toàn gia sư mới ra trường”, nghe mà nản.
Giai đoạn hai: Đi thực địa như thám tử
Ngồi nhà soi mạng mãi không yên tâm. Xách ba lô lên đi xem tận mắt cho đã.
- Thứ nhất: Ghé trung tâm Tây sang chảnh gần hồ Gươm. Vừa bước chân vào đã thấy nhân viên tư vấn mặc vest bảnh bao chào như sứ thần. Ngồi nghe báo giá một khóa cơ bản 12 triệu. Mình cười gượng: “Em cảm ơn, để em về cân nhắc”. Ra khỏi cửa vẫy tay bắt xe ôm thấy ví nó nhẹ hẫng.
- Thứ hai: Sang trung tâm trong ngõ nhỏ quận Thanh Xuân. Nhìn bảng hiệu cũ kỹ, lên phòng học thử. Giáo viên người Việt dạy nhiệt tình lắm, mà học phí rẻ chỉ 3 triệu. Tiếc đang học thì chuông báo cháy giả kêu ầm ĩ, học sinh nhốn nháo, trung tâm chẳng giải thích gì. Thôi, chạy.
- Thứ ba: Hôm sau lò dò sang khu Cầu Giấy. Trung tâm này được bạn recommend. Lớp học khang trang, giáo viên Tây đứng lớp mà học phí gói 6 tháng trả góp chỉ có 500k/tháng. Mừng hụt! Nhưng hỏi rõ thì ra phải đóng thêm tiền tài liệu, tiền phòng lab, tiền kiểm tra cuối khóa. Cộng lại cũng ngót nghét 8 triệu. Định tròng cổ học sinh hay sao?
Giai đoạn chót: Đúc kết máu xương
Sau mấy tuần lận đận, rút được mấy kinh nghiệm bằng xương bằng máu:
- Đừng ham “giáo viên bản xứ” mấy trung tâm giá rẻ. Tây ba lô dạy đủ kiểu, có ông phát âm còn tệ hơn sinh viên năm nhất.
- Quảng cáo “Học thử miễn phí” là bẫy ngọt. Ngồi học thử 20 phút, tư vấn viên quấy rầy cả tiếng đồng hồ chèo kéo đóng tiền.
- Giá “khuyến mại” thường đi kèm với “điều khoản ngầm”. Đọc kỹ hợp đồng, họ chêm đủ thứ phụ phí. Không cẩn thận là “ngậm bồ hòn làm ngọt”.
Cuối cùng mình chọn được trung tâm cũ của trường đại học ngoại ngữ. Không hoành tráng nhưng dạy chắc nền tảng. Đăng ký lớp buổi tối, đóng học phí theo tháng, không phải vay mượn. Về khoe vợ, bả thở phào: “May đấy, chứ cứ đi soi như ông trưởng phòng cảnh sát hình sự thế kia, tốn xăng lắm!”.

Leave a Comment