Hôm nay muốn kể thật chi tiết cách tui kiếm được bí kíp nói tiếng Anh mượt như nước đổ đầu vịt. Lúc đầu khổ sở lắm, tôi cứ mở miệng ra là nói câu được câu mất, người nước ngoài nhìn tôi bằng nửa con mắt.

Tình cảnh ban đầu
Nhớ hồi tháng trước đi phỏng vấn ở công ty nước ngoài, sếp nói câu “Could you elaborate on your previous project?” mà tôi đứng hình như chuối để tủ lạnh, toát hết cả mồ hôi trộm. Về nhà chán tới nỗi ăn ba bữa cơm không nổi.
Mò đường học lại từ đầu
Trời ơi cái bước quyết định học này khổ thay:
- Bật Youtube nghe mấy ông Tây nói: Lúc đầu cứ tưởng nghe nhiều là thấm. Ai ngờ nghe hồ bơi ông CNN cả tiếng vẫn như vịt nghe sấm, chả hiểu chữ số nào số.
- Giở cuốn sách ngữ pháp cũ mèm: Đọc được ba trang thì vật xuống giường ngủ, thứ này khô như ngói nướng.
- Thử học mấy app trên điện thoại: Ban đầu thấy thú vị lắm, nhưng sau hai bữa thì chán chả buồn nói, cứ lặp đi lặp lại mấy câu “Where is the library?” đủ khiến người ta phát điên.
Gặp “bà thầy” chuyên gia
Mãi tới khi chị hàng xóm – bà từng làm phiên dịch ở Liên Hợp Quốc về hưu – chỉ cho mấy mẹo xương máu:
- Học kiểu bắt chước: Mỗi sáng bắt chước y chang giọng cô giáo trong video, lúc đầu như con két học nói mà dần dà tự nhiên cái mồm nó quen.
- Nói với đồ vật trước: Tự đứng trước gương nói chuyện với cái bàn chải, con chó nhà hàng xóm còn giật mình khi nghe tiếng Anh của tôi.
- Dán giấy khắp nhà: Tủ lạnh dán chữ “milk”, bàn làm việc dán chữ “deadline”, đi vệ sinh còn thấy chữ “flush toilet” – nhìn hoài thành quen mắt.
Cái kết bất ngờ
Kỳ diệu thay sau gần tháng rưỡi, sáng nay gọi Grab mà tài xế Tây hỏi đường, tôi buột mồm nói “Just go straight about 500 meters then turn left near the pho restaurant” một hơi không vấp. Ông tài xế còn giơ tay lên chào “Cảm ơn anh!” bằng giọng Hà Nội chuẩn không cần chỉnh. Giờ thì tôi hiểu rồi: học phải giống như tắm sông, càng vùng vẫy càng nhanh nổi.
Leave a Comment