Chào mọi người, hôm nay mình muốn kể lại hành trình vật lộn tự học tiếng Anh căn bản tại nhà của mình. Thú thật lúc đầu, mình tưởng dễ ăn lắm, ai ngờ vấp phải một mớ khó khăn chồng chất.

Khởi đầu với bao hứng khởi… rồi tịt ngòi
Mình hăm hở tải một đống app học tiếng Anh về điện thoại. Ngồi bàn học, mở sách giáo trình ra, hứa với lòng mình ngày nào cũng dành 1 tiếng. Chỉ được có 3 ngày! Ngày thứ tư, mệt từ công ty về, mình tự nhủ “Hôm nay nghỉ một bữa, mai học bù”. Thế là mai lại tự nhủ mai… Rồi cả tuần trôi qua, điện thoại không mở app, sách vở bụi phủ đầy. Thấy cái bàn học là muốn né luôn.
Vật vã với đống khó khăn
Mình nhận ra tự học ở nhà nó không đơn giản chút nào:
- Một mình cô đơn: Chả có ai để nói chuyện, để hỏi khi không hiểu. Luyện phát âm một mình, nghe chính giọng mình nói mà không biết đúng sai ra sao. Cứ như đấm bốc với cái bóng.
- Không biết bắt đầu từ đâu: Internet toàn tài liệu, mình loạn hết cả lên. Học cái này một tý, thấy cái kia hay lại nhảy sang. Học hoài mà chả thấy vào đâu cả, chán ngắt.
- Ngữ pháp nhức não: Mấy cái thì hiện tại đơn, quá khứ, tương lai… đọc công thức thì hiểu, áp dụng viết câu đơn giản còn được. Đụng tí là quên ngay, nói càng lộn tùng phèo. Lúc nói thì đầu óc trống rỗng, chỉ biết “I… you… go…”.
Cứ như thế một thời gian, mình nản muốn bỏ cuộc. Điện thoại bật lên xem Youtube giải trí tiếng Việt cho đỡ chán, coi như xong một ngày.
3 Mẹo vớt vát giúp mình bò tiếp
May sao mình gặp được mấy đứa bạn cũng tự học, nó chỉ cho vài chiêu. Mình thử áp dụng thì thấy đỡ hơn nhiều, ít ra là còn duy trì được đến giờ.
- Mẹo 1: Ép bản thân 15 phút mỗi sáng: Thay vì đặt mục tiêu cao quá, mình giảm xuống còn 15 phút, nhưng phải làm NGAY khi vừa ngủ dậy, trước khi lướt điện thoại hay làm gì khác. Tắm rửa xong là ngồi bàn học luôn. Chỉ 15 phút thôi: 5 phút ôn từ vựng cũ bằng flashcard (viết giấy, không dùng app cho đỡ lướt điện thoại), 5 phút nghe một đoạn podcast ngắn (kiểu VOA Learning English), 5 phút nhại lại. Dễ thở hơn, dễ duy trì hơn.
- Mẹo 2: Tự nói chuyện một mình – Đừng ngại ngùng!: Nghe thì hơi… điên, nhưng hiệu quả thật. Lúc rửa bát, mình tả cái việc mình đang làm: “I am washing the dishes. This is a plate. This is soap.” Đi ngoài đường thì tả mấy cái mình thấy: “That is a motorbike. It’s red. It’s going fast.” Lúc đầu nói lẩm bẩm nhỏ thôi, dần dần quen, mình nói to hơn. Quan trọng là không nghĩ ngữ pháp, cứ thấy gì nói đó. Sai cũng kệ, miễn là miệng đang cử động.
- Mẹo 3: Tìm “Thằng Bạn Tây” giả lập: Mình không có điều kiện đi học trung tâm hay nói chuyện với Tây thật. Thế là mình lên Youtube tìm mấy kênh dạy tiếng Anh có giáo viên bản xứ nói chuyện và đặt câu hỏi. Mình bật video lên, giáo viên hỏi, mình nhấn pause và trả lời thật to, xong bật tiếp để xem họ trả lời mẫu. Hoặc mình bật video hội thoại lên, tắt tiếng một vai rồi tự mình đóng vai đó để nói. Làm vậy cảm giác có người “tương tác” hơn, đỡ chán hơn là chỉ ngồi nghe thụ động.
Hiện tại thì sao?
Vẫn còn khó khăn chứ không phải hết! Vẫn nhiều lúc nói bị vấp, vẫn nhiều từ không biết, nghe không hiểu hết. Nhưng mình đang dần quen với cái cảm giác đó. Quan trọng là mình không bỏ cuộc như hồi đầu nữa. Mục tiêu bây giờ của mình là duy trì đều đặn 15-30 phút mỗi ngày bằng mấy mẹo trên, còn tiến bộ nhanh hay chậm thì… kệ đã! Học được thêm chút nào hay chút đó. Hy vọng chia sẻ này giúp được mấy bạn cũng đang vật vã như mình hồi trước. Cố lên!

Leave a Comment