Hôm nọ tự dưng lục đồ cũ, lôi ra quyển sổ bụi phủ đầy ghi dòng chữ “Learn English”. Nhìn mà cười khẩy, hồi đó ngáo lắm, cứ nghĩ mua mấy khóa học tiếng Anh online chục triệu là xong. Xong đóng tiền rồi, học được vài buổi… chán. App để đấy mốc meo.

Cầm Lấy Thực Tế
Đến tuần trước, ngồi café với thằng bạn Tây lai. Nó nói tiếng Anh ầm ầm, còn mình ngồi cười trừ như đồ ngốc. Về nhà cực kỳ cay cú. Lật đật lục Youtube gõ “học tiếng Anh cho người mất gốc”. Thấy mấy ông bảo “tự học ở nhà được” – chả tin nhưng đâm lao thì phải theo lao.
Vật Lộn Ngày Đầu
- 6h sáng: Hùng hổ dậy bật video “1000 từ vựng thông dụng”. Nghe 10 phút… tai ù. Tắt máy ngủ tiếp.
- Trưa: Thử đọc truyện tranh tiếng Anh đơn giản. Tra từ điển 3 phút mới hiểu 1 câu. Nhức cả đầu.
- Tối: Định xem phim Friends không sub. Nghe như vịt nghe sấm, 5 phút tắt máy.
Nản muốn khóc. Ngồi vò đầu bứt tai: “Sao ngu thế không biết”.
Mò Mẫm Tìm Cách
Bật điện thoại lên google “cách học không nản”. Đọc lỏm được vài mẹo:
- Chỉ học 15 phút/ngày – Thời gian ngắn dễ nuốt hơn.
- Không học từ riêng lẻ – Học cả cụm như “I feel tired” thay vì mỗi từ “tired”.
- Bật sub tiếng Việt khi xem phim – Tập nghe quen dần âm điệu.
Áp dụng thử sáng hôm sau. Vừa nghe vừa nhún nhảy theo mấy bài hát trẻ con của CoComelon. Bỗng nhiên thấy… vui tai.
Khai Thông Tai Điếc
Kiên trì đúng 2 tuần thì xảy ra chuyện lạ:

- Tắm: Đang hát vu vơ tự nhiên bật ra “What do you see?” – Câu trong bài hát hồi sáng.
- Đi chợ: Thấy bà Tây hỏi đường, tự nhiên buột miệng “Go straight”. Xong cứng cả người.
- Nằm: Suy nghĩ vẩn vơ trong đầu bằng tiếng Việt tự dưng xen vài từ Anh vô.
Chưa giỏi hơn nhưng đỡ sợ hơn. Quan trọng là cái não nó bắt đầu quen với việc phải xử lý thứ tiếng này.
Những Vấp Ngã Cười Ra Nước Mắt
- Gọi ly nước trong quán, định nói “No ice please” thành “Don’t angry me please”. Ông chủ người Mỹ cười rung ghế.
- Đọc hoài không phân biệt nổi “beach” (bãi biển) với “bitch” (chó cái). May mà chưa nhầm chỗ đông người.
- Trả lời nhầm “How old are you?” thành “I’m rice” – Tưởng họ hỏi mình ăn cơm chưa.
Đúc Kết Máu Xương
Sau 3 tháng vật lộn, rút ra mấy thứ sống còn:
- Không nghe lời “học 5.000 từ trong 10 ngày” – Nhồi nhiều quá não chửi thề.
- Chọn cái gì mình thích để học – Game, phim chưởng, nhạc Sến gì cũng được.
- Quan trọng nhất là bật ÂM THANH – Nghe nhiều thì dù không hiểu, tai vẫn quen.
- Lười thì cho phép mình lười – Ngày nào mệt chỉ nghe 1 bài hát cũng tính.
Bây giờ vẫn nói tiếng Anh như gà mắc đẻ. Nhưng đổi lại không ngại nói, vốn từ vựng hẻo lánh nhưng dễ nhớ. Cái ngày hiểu được trọn câu đùa của mấy cha Tây trong phim… biết đâu còn 5 năm nữa. Nhưng ít nhất giờ nói đệm tự nhiên hơn thằng bạn lúc trước!
Leave a Comment