Tôi đi học tiếng Anh ở Sài Gòn đây là cái mà tôi nếm trải
Trước đây tôi đi học tiếng Anh ở một trung tâm quận 7 mà khốn nạn thay, học hết mấy tháng mà vẫn như con vịt nghe sấm thôi. Tự dưng đâm ra điên lên muốn bỏ cuộc luôn á.

Nhưng vì thích đi du lịch mà tiếng Anh dở tệ quá nên tôi lết xác sang trung tâm khác thử ở quận 1. Giáo viên mới hỏi tôi: “Sao ông học cả năm rồi mà phát âm kiểu đó?”. Rồi người ta chỉ tôi 5 cách học này nè, thử liều luôn tại đã điên còn gì.
Bắt đầu làm liều với 5 cái mẹo này nè
Bước một: Thay vì học nguyên cái ngữ pháp dài loằng ngoằng lười luôn. Cô chỉ bảo thế này “Ổng tập nói nguyên cả cụm luôn đi, đừng lắp ghép từng miếng”. Kiểu như “I’m going to the supermarket” nói nguyên xi không cần nghĩ đến từng chữ. Tôi thử luôn, lúc đầu cứng lưỡi nhưng bắt chước cô cứ thế mà nhại.
Bước hai: Tôi chọn mấy chủ đề xàm xí nhưng mà tôi thích. Thằng cháu tôi hay chơi game nên cô giáo bảo: “Ổng thử học mấy câu tiếng Anh trong game đi”. Vừa học vừa chơi coi cái phó từ là bị tụi nó chửi, nhưng mà nhớ dai phết.
Bước ba: Mỗi ngày tôi dẹp hết phim tiếng Trung qua một bên. Cái này đã lưu ý nhé:
- Sáng ăn sáng vẫn bật podcast tiếng Anh nho nhỏ trên loa
- Lên Grab đi làm nghe người ta nói thoại tiếng Anh mẫu trong app
- Tối xem Youtube chỉ xem kênh nước ngoài dù ban đầu chả hiểu gì luôn
Bước bốn: Tôi bắt đầu dùng app sửa phát âm chấm điểm. Thằng máy này nó nói mình nói dở ẹc mà nóng mặt. Nhưng cứ đọc theo tới khi nó cho 80 điểm thì thôi. Mỗi ngày chỉ ôm điện thoại nói một mình như thằng điên.

Bước năm: Cứ thứ bảy là tôi xách mông ra câu lạc bộ nói chuyện Tây với người bản xứ. Lần đầu tiên tới run cầm cập, mở miệng nói sai què luôn. Thằng Tây nó vẫn gật đầu gáy ừ được, cười xí rồi kéo tôi vào nói tiếp. Mỗi lần đi về là toát cả mồ hôi nhưng sướng lắm.
Cái gì đổi sao trời
Làm gần 3 tháng như vậy thiệt luôn nè:
- Hồi đầu nghe người ta nói “How are you?” còn ngớ ra không hiểu. Giờ mà nghe BBC đỡ nhức đầu hơn nhiều
- Cái miệng dần dần cứ mở ra phát âm có vẻ giống bản xứ hơn trước dù vẫn còn lạc giọng Việt Nam
- Khốn nổi giờ tôi đi Grab còn nói chuyện với tài xế Philippines bằng vài ba câu tiếng Anh được rồi á!
Tóm lại thế này này: Tôi không phải giỏi tiếng Anh nhanh đâu, chỉ là học kiểu dễ chịu hơn lúc trước nhiều. Mắc cười là giờ học tiếng Anh thành ra nghiện luôn. Hôm nào không nghe tiếng Anh là thấy khó chịu như thiếu đồ uống sáng. Ai mà đang học mà mệt muốn bỏ đó thì lấy 5 cách này làm liều coi sao nhé!
Leave a Comment