Tại sao học nghe nói tiếng Anh mãi không khá lên?
Đầu tiên phải nói thật, ngày trước mình học nghe nói cứ như đụng tường vậy. Mở BBC ra nghe, chỉ nghe được “good morning” với “thank you”, còn lại ù ù cạc cạc. Phát âm thì như gà mắc tóc, nói câu “I want water” người ta còn bĩu môi hỏi lại “water?” rõ đau.

Bỏ hết sách vở khô khan, chỉ tập trung vào một thứ
Một hôm chán quá, mình quất sách vào xó. Lôi điện thoại ra bật YouTube, tìm mấy kênh của mấy ông nước ngoài nói chuyện đời thường. Kiếm cái clip nào có phụ đề tiếng Việt mà coi trước. Bắt đầu bằng mấy clip ngắn tầm 5 phút thôi, mà cứ nghe đi nghe lại một clip thôi.
- Lần đầu coi như xem phim, đọc phụ đề hiểu đại khái nội dung
- Lần hai tắt phụ đề tiếng Việt đi, bật phụ đề tiếng Anh lên, nghe từng câu
- Lần ba vừa nghe vừa đọc nhẩm theo cái phụ đề tiếng Anh ấy, cố bắt chước giọng họ
- Lần tư tắt hết phụ đề, chỉ nghe không, chỗ nào không nghe được thì tua lại cả chục lần
Cái khổ nhất là bắt miệng mình chuyển động
Ban đầu tập nói theo kiểu nói lẩm bẩm một mình trước gương. Mình chọn mấy câu đơn giản trong clip lặp đi lặp lại. Ví dụ người ta nói “absolutely not” mà nghe như “áp-so-lu̍t-ly nạt”. Mình phải nghe chậm tốc độ 0.75, họ nói tới đâu mình há miệng ra nói y chang tới đó, thậm chí quay video miệng mình so sánh khẩu hình. Cơ hàm đau như bị trật khớp, mà nhiều chỗ phát âm hoài không giống, tức muốn đập điện thoại.
Quất luôn cái app luyện nói
Qua tuần thứ ba, mình cài thử cái ứng dụng AI chấm phát âm. Nhưng mà cái này khổ nổi, nó bảo mình phát âm sai hoài. Nói câu “I live in Hanoi” nó cứ báo lỗi chữ “live”. Lúc thì bảo mình nói thành “leaf”, lúc lại chấm “lif”. Vừa tức vừa buồn cười, gào to hết cỡ vào mic: “LIIIIIIIIIIVE” cho tới khi cái app chịu nhận. Mồ hôi mồ kê nhễ nhại.
Hậu quả bất ngờ sau 2 tháng vật lộn
Công nhận là phương pháp này cực hơn sách vở nhiều. Nhưng sau 60 ngày như trâu cày, có chuyện không ngờ:
- Lúc coi Netflix phim Âu Mỹ, tự nhiên vô thức hiểu được mấy câu chửi thề
- Ra bờ hồ gặp ông Tây hỏi đường, mình buột miệng trả lời được ngay không nghĩ
- Đặc biệt phát âm chữ “water” giờ nói chuẩm bẹn, không ai hỏi lại nữa
Giờ ngẫm lại thì chìa khóa chính là “ép mình vào hoàn cảnh thực tế”. Phải tiếp xúc tiếng Anh như không khí, bật clip mọi lúc rảnh – nấu ăn nghe, rửa bát nghe, ngồi toilet cũng nghe. Không cần hiểu 100%, nhưng tai quen âm điệu, miệng quen chuyển động thì tự khắc nó vào xương. Chấp nhận giai đoạn đầu như vịt nghe sấm, kiên trì chịu khó nhại lại thì sẽ đột phá thôi.

Leave a Comment