Lúc trước mình cũng rối quá trời khi tìm chỗ học tiếng Anh ở Đà Nẵng. Tiền sau dịch coi như bay màu, lại sợ đâm tiền vào chỗ dỏm uổng phí. Định bụng kiếm trung tâm nào giá mềm mềm tí xíu.

Thế là mò mẫm trên mạng
Gõ đại mấy từ “học tiếng Anh Đà Nẵng giá rẻ” là màn hình hiện ra cả đống quảng cáo. Đọc review thì thấy bà con khen chê lẫn lộn, trung tâm nào cũng quảng cáo hay ho hết cỡ. Mình khoanh vùng được 5 chỗ giá dưới 3 triệu/tháng, định đi xem cho tận mắt.
Chạy vòng vòng thành phố coi thử
Đầu tiên ghé chỗ ở Ngũ Hành Sơn. Nhìn cái bảng hiệu cũ kỹ, bước vô phòng học chật như nêm, bàn ghế cà tàng. Giáo viên người Việt dạy nghe giọng đều đều như ru ngủ. Về luôn!
Chỗ thứ hai gần chợ Cồn trông khá hơn. Lễ tân đón tiếp niềm nở nhưng mò vô quyển giáo trình photo không tên tuổi. Hỏi thử “cô giáo có bằng cấp không?” là ấp a ấp úng. Mình cám ơn rồi đi tiếp.
Phát hiện có chỗ đáng đồng tiền
Đến trung tâm thứ ba thì bắt đầu thấy ổn. Ngay cửa gắn bảng bằng cấp giảng viên rành rành, chị quản lý đưa tận tay cho xem giáo trình gốc. Được học thử 1 buổi miễn phí mới hay:
- Giáo viên Tây đứng lớp mà vẫn giá siêu rẻ
- Lớp chỉ 10 đứa nên cô giáo sửa lỗi cho từng đứa
- Trang thiết bị từ loa máy lạnh tới máy chiếu đàng hoàng
Học xong mới hiểu sao mấy chỗ kia rẻ, vì họ cắt giảm hết chi phí chất lượng. Còn chỗ này tiết kiệm bằng cách chọn địa điểm đường nhỏ, không tốn tiền quảng cáo rầm rộ.

Những thứ tụi mình phải dò kỹ
Sau 4 tháng theo học, mình rút ra mấy kinh nghiệm xương máu:
- Phải đòi học thử – khác biệt rõ như ngày với đêm
- Xin xem giáo trình gốc – đồ photo là red flag ngay
- Hỏi thời lượng giáo viên nước ngoài – vài trung tâm lừa chỉ có buổi đầu là Tây
- Ngồi đếm số học viên thực tế – chỗ nào đông nghẹt trên 20 đứa thì chạy mau
Rốt cuộc mình đóng gần 2.8tr/tháng nhưng coi như đáng đồng tiền bát gạo. Quan trọng nhất là đừng vì ham rẻ mà chọn bậy, mất tiền mất thời gian không thôi còn thành nản không muốn học nữa.
Leave a Comment