Hôm nay tui muốn kể chuyện thật của tui khi cày tiếng Anh với Tây. Nghe cái tiêu đề “3 bước đơn giản” là tưởng dễ ẹc, ai ngờ…

Bước Đầu: Chuẩn Bị Toang Hết Rồi
Tui mở app nói chuyện với người nước ngoài, tim đập thình thịch. Chọn thằng Tây Canada, profile ghi “thích ăn phở”. Ok phở! Tui chuẩn bị đống giấy note đủ thứ:
- “How are you today?”
- “What is your favorite food?” + cái hình tô phở
- Kèm thêm mớ từ vựng linh tinh về thời tiết với du lịch
Mồ hôi tay ướt đẫm điện thoại lúc chờ kết nối.
Bước Giữa: Cười Ra Nước Mắt
Camera bật lên, thằng Tây hói đầu cười toe toét: “Xin chào!”. Tui gồng mặt lên:
- Cố gắng 1: “Chào… bạn… khỏe… không?” – giọng đứt quãng như bị ai bóp cổ.
- Cố gắng 2: Giơ tấm hình phở lên: “You… eat? Ngon?”
- Thằng Tây: Nó lấy cái bút viết lên giấy “Noodles 10k?” – ẻm tưởng tui bán hàng!
Chửi thầm “trời ơi” rồi cày tiếp. Nó kể chuyện đi chơi Sapa, tui gật gù lia lịa “yes yes”. Thực ra nghe được mỗi chữ “mountain” với “cold”.
Bước Cuối: Cạn Lời Thật Rồi
Sau 15 phật:

- Tay tui quệt cái – giấy note dính đầy mồ hôi nhòe hết chữ.
- Bị vụt mất 3 từ vựng – nhớ mang máng mỗi chữ “delicious”.
- Thằng Tây hỏi: “Have you been to Ninh Bình?” – tui tưởng nó chửi “bình bình” gì đó, mặt ngớ người!
Kết thúc cuộc trò chuyện bằng câu kinh điển: “Sorry my English bad… bye!”
Không Phải Kết Thúc
Sau 3 tháng cày đều đặn:
- Tình trạng hiện tại: Nghe Tây nói vẫn như nghe gió, nhưng phản xạ “sorry” với “thank you” nhanh hơn đạn
- Tổng kết: 3 bước trên sách vở khác xa 3 bước đời thực:
- Chuẩn bị kỹ – quên sạch khi gặp Tây
- Cười gượng – nói vài từ – rồi im thin thít
- Tra Google dịch sau khi tắt máy
Muốn giỏi thì cứ lao vô nói bừa đi, đừng sợ xấu hổ. Như tui giờ đây: Vẫn dở ẹc, nhưng tối nằm ngủ mơ thấy Tây hỏi đường còn biết gật đầu. Tiến bộ đó chứ lị!
Leave a Comment