Lúc mới bắt đầu học tiếng Anh, tôi bị lạc giữa đống tài liệu ngổn ngang. Sách vở chất đống, app học đủ loại, clip YouTube nhảy múa trong đầu – rối hơn canh thập cẩm mà chả biết nên ăn món nào trước.

Bước 1: Đập bàn đặt nguyên tắc
Thứ Hai tuần trước, tôi ngồi thừ ra trước laptop đến 2 tiếng đồng hồ chỉ để lướt forum. Xong cái cắn răng vặn đồng hồ báo thức lúc 5h sáng, vác quyển vở ghi chép cũ mèm ra ngồi chấm mực ở bàn ăn. Viết phắt một câu: “Mỗi ngày 30 phút, không học thì chết đói”. Thề cái là hôm sau mở mắt dậy chân tự quẳng xuống đất.
Bước 2: Khởi động bằng tiếng kêu eng éc
Thay vì lao đầu vào ngữ pháp như thời sinh viên, sáng nay tôi bật cái clip người bản xứ nói chuyện đi chợ. Nghe mà muốn bể óc – tiếng Anh của họ nghe khác hoàn toàn sách giáo khoa. Liền bắt chước nhẩm theo: “Lemme get some apples” thành “Lemonget sum appồ”. Luyện xong chừng 3 câu thấy lưỡi tê cứng như vừa ăn ớt hiểm.
Bước 3: Gom nhặt đồ bỏ đi
- Bỏ túi 15 từ vựng đồ lề nhà bếp: Lúc rửa bát liệt kê đủ thứ – cái chén là bowl, con dao là knife, vòi nước là faucet. Xong ghi tất tần tật ra giấy note dính đầy tủ lạnh.
- Chuyển hóa thời gian chết: Ngày trước lướt TikTok dạo, giờ thay bằng mấy kênh dạy tiếng Anh cho trẻ con. Nghe họ nói chậm rãi kiểu “This… is… a… cat” mà não tiếp thu được kha khá.
Bước 4: Đổi gió bằng thú vui cá nhân
Mê nấu ăn nên cuối tuần vừa rồi tôi lôi công thức món kho quẹt bằng tiếng Anh ra chiến. Vừa đảo thịt trong chảo vừa lẩm bẩm: “Add fish sauce… now stir… stir like crazy!”. Trời ơi mùi thơm nồng nặc + tiếng Anh lẫn tiếng Việt kiểu “Nêm đường (sugar) vừa miệng” – học mà như không học.
Bước 5: Khoác áo giáp chống bỏ cuộc
Thứ Tư tuần này đang học dở thì con mèo nghịch đổ lọ hoa. Nước ngấm cả cuốn vở ghi chép, giấy nhớ dính tùm lum. Tức muốn khóc mà nhớ tới nguyên tắc “chết đói” bữa trước, liền chộp điện thoại quay clip nói về vụ này bằng tiếng Anh bồi: “Cat crazy! Water everywhere! My book… oh no no!”. Xong up lên group bạn bè – cả đám cười rần rần nhưng được cái động viên hết mình.
Giờ mỗi sáng pha cà phê, tôi vẫn đứng lẩm nhẩm tự kỷ trước gương. Câu phát âm vẫn còn ngang như cua, nhưng ít nhất giờ đã biết mình đi bằng chân nào rồi.

Leave a Comment