Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình học tiếng Anh giao tiếp của bản thân, đặc biệt là cho những ai đang đi làm mà cảm thấy tiếng Anh như một rào cản lớn. Tôi cũng từng như vậy đấy, nên hy vọng chút kinh nghiệm này sẽ giúp ích được phần nào.

Chuyện bắt đầu từ đâu?
Hồi đó tôi cũng vật vã lắm. Công việc thì ngày càng đòi hỏi phải giao tiếp với đối tác nước ngoài, đọc tài liệu tiếng Anh, rồi thỉnh thoảng sếp lại “quăng” cho mấy cái email toàn chữ Tây. Thú thật là mỗi lần như vậy, tôi toát mồ hôi hột. Nhớ có lần sếp người nước ngoài vào họp, tôi ngồi như vịt nghe sấm, chỉ biết gật gù cho qua chuyện chứ chẳng hiểu mô tê gì. Sau buổi họp đó, tôi thấy tự ti kinh khủng. Cơ hội thăng tiến, dự án hay ho cứ thế trôi qua vì mình không đủ tự tin trình bày, không dám phản biện hay đơn giản là không hiểu người ta nói gì.
Tôi đã thử đủ cách. Đăng ký mấy khóa học ở trung tâm, mua cả đống sách ngữ pháp về cày. Nhưng rồi cũng chỉ được dăm bữa nửa tháng là nản. Học ở trung tâm thì đông người, tôi ngại nói, ngại sai. Sách vở thì khô khan, học trước quên sau. Mấy cái app học tiếng Anh trên điện thoại cũng thử qua, nhưng được vài hôm lại thấy chán, toàn từ vựng đâu đâu, chẳng áp dụng được vào công việc.
Bước ngoặt và quá trình “lột xác”
Sau một thời gian dài loay hoay, tôi nhận ra là mình cần học để GIAO TIẾP, chứ không phải để thi lấy bằng hay để trở thành nhà ngôn ngữ học. Mục tiêu của tôi rất rõ ràng: nói được, nghe được, hiểu được trong môi trường công sở. Thế là tôi thay đổi cách tiếp cận.
Đầu tiên, tôi mò mẫm học mấy câu chào hỏi, giới thiệu bản thân cơ bản. Rồi tôi bắt đầu để ý xem đồng nghiệp hay sếp dùng những mẫu câu nào khi nói chuyện điện thoại, khi viết email. Tôi ghi chép lại hết, những câu nào hay dùng, những từ vựng nào liên quan trực tiếp đến công việc của mình. Tôi không cố nhồi nhét quá nhiều thứ một lúc.
Cứ rảnh là tôi bật mấy kênh dạy tiếng Anh trên mạng lên nghe, không cần hiểu hết, cứ nghe cho quen tai. Tôi chọn những kênh dạy về tình huống công sở, cách trả lời phỏng vấn, cách thuyết trình. Ban đầu nghe không hiểu gì mấy, nhưng dần dần cũng bắt được một vài từ khóa, rồi đoán được ý chính.

Rồi tôi bắt đầu tập nói một mình. Nghe hơi điên rồ nhưng mà hiệu quả phết. Tôi tự đặt ra các tình huống, ví dụ như đang họp với sếp, đang gọi điện cho khách hàng, rồi tự mình đóng vai, tự mình nói. Nói sai cũng được, nói vấp cũng chẳng sao, miễn là mình dám nói ra.
Một việc nữa tôi làm là tập viết email bằng tiếng Anh. Ban đầu thì nhờ Google Dịch trợ giúp kha khá, rồi từ từ mình tự viết, cố gắng dùng những cấu trúc đơn giản, từ vựng quen thuộc. Viết xong thì nhờ đồng nghiệp nào giỏi tiếng Anh xem qua, sửa lỗi giúp. Cứ thế, kỹ năng viết của tôi cũng cải thiện dần.
Tôi liệt kê ra những tình huống hay gặp ở công ty: họp hành, viết email, gọi điện cho đối tác, trình bày ý tưởng. Rồi tìm từ vựng, mẫu câu liên quan đến mấy cái đó mà học. Ví dụ, khi họp thì cần những câu nào để đưa ra ý kiến, để phản đối, để đồng ý. Khi viết email thì mở đầu thế nào, kết thúc ra sao. Cứ tập trung vào những cái thực tế đó thôi.
Quan trọng nhất là ĐỪNG SỢ SAI. Tôi từng rất sợ nói sai, sợ người ta cười. Nhưng rồi tôi nghĩ, mình không nói thì không bao giờ khá lên được. Cứ nói đi, sai thì sửa, người ta hiểu là được. Dần dần, sự tự tin của tôi tăng lên đáng kể.
Kết quả và chia sẻ cuối cùng
Sau một thời gian kiên trì, khoảng tầm sáu tháng đến một năm gì đó, tôi bắt đầu thấy sự khác biệt. Tôi không còn sợ những cuộc họp có người nước ngoài nữa. Tôi có thể tự tin trao đổi email với đối tác. Thậm chí, tôi còn xung phong thuyết trình một vài phần nhỏ trong các dự án. Tất nhiên là tiếng Anh của tôi chưa thể gọi là siêu sao gì, vẫn còn nhiều lỗi, phát âm có khi còn ngọng nghịu. Nhưng ít nhất, tôi đã vượt qua được nỗi sợ hãi và có thể sử dụng tiếng Anh như một công cụ hỗ trợ công việc.

Giờ thì họp hành với sếp Tây hay đối tác nước ngoài cũng không còn là nỗi ám ảnh nữa. Tôi có thể hiểu được phần lớn nội dung, và quan trọng là có thể trình bày được ý kiến của mình, dù đôi khi vẫn phải dùng đến “body language” hay nhờ đồng nghiệp hỗ trợ chút đỉnh. Nhưng cảm giác đó thật sự rất tuyệt vời.
Tất nhiên là vẫn phải học hỏi thêm mỗi ngày, nhưng ít ra là mình đã vượt qua được cái rào cản lớn nhất rồi. Nên ai đang loay hoay vụ tiếng Anh công sở thì cứ thử cách của tôi xem sao. Quan trọng là thực hành nhiều vào, đừng ngại! Chúc mọi người thành công nhé!
Leave a Comment