首页 » Học tiếng Anh lớp 1 sao cho bé thích? Mấy cách này hiệu quả lắm.

Học tiếng Anh lớp 1 sao cho bé thích? Mấy cách này hiệu quả lắm.

51Talk banner

Nhiều người cứ nghĩ dạy tiếng Anh cho bọn trẻ con lớp 1 dễ ợt, cứ quẳng cho mấy cái app là xong. Sai bét!

Thực tế thì nhà tôi á, cũng thử đủ kiểu luôn. Ban đầu thì cũng hăm hở lắm, tải bao nhiêu là ứng dụng học tiếng Anh xịn sò về. Nào là Monkey Junior, nào là ABC Kids các kiểu, rồi cả đống sách vở, tranh ảnh nữa chứ.

Xong rồi sao? Con bé nhà tôi, con Tít ấy, nó nghịch như quỷ, ngồi yên được 5 phút là giỏi lắm rồi. Mấy cái app kia ban đầu nó còn tò mò tí, sau thì chán òm. Cứ bắt học là mặt nó xị ra, nhìn chỉ muốn phát cáu.

Loay hoay đủ đường

Thế là tôi lại chuyển hướng. Nghe người ta mách, tôi mua cả đống flashcards về. Hình con vật này, đồ vật kia, màu sắc các kiểu. Mỗi tối, hai mẹ con lại ngồi chỉ trỏ, mẹ nói tiếng Anh, con nhắc lại tiếng Việt, hoặc ngược lại. Được vài hôm.

  • Flashcards: Ban đầu cũng hào hứng chỉ trỏ, được dăm bữa nửa tháng lại vứt xó vì nó kêu chán, không chịu hợp tác nữa. Cứ giơ thẻ lên là nó chạy mất.
  • Nhạc tiếng Anh: Cũng bật suốt ngày, từ nhạc thiếu nhi vui nhộn trên YouTube đến mấy bài hát đơn giản trong sách. Nghe thì nghe vậy thôi chứ nó có để ý gì đâu, tai này vào tai kia ra. Thậm chí có lúc nó còn hét lên “Mẹ tắt đi, con không thích nghe!”
  • Sách truyện tranh song ngữ: Mua về cả chồng. Đọc được vài trang là nó đòi xem điện thoại, đòi chơi đồ hàng. Bó tay toàn tập luôn!

Lúc đấy tôi cũng nản lắm, thật sự. Cảm giác như mình bất lực ấy. Con thì không hợp tác, tiền thì cũng tốn một mớ vào mấy cái đồ học liệu rồi mà chả thấy hiệu quả đâu. Có lúc còn nghĩ hay là thôi, kệ nó, lớn lên khắc biết, chứ giờ ép quá nó lại ghét tiếng Anh thì khổ.

Bước ngoặt không ngờ tới

Cái đợt đấy con Tít nó mê tít mấy con thú nhồi bông. Đi đâu cũng kè kè một con chó, một con mèo. Thế là một hôm, tôi đang ngồi gấp quần áo, nó lôi mấy con thú bông ra chơi. Tôi mới nảy ra ý, thử nói vu vơ bằng tiếng Anh xem sao, không hy vọng gì nhiều.

Tôi cầm con chó bông lên, nựng nựng nó rồi bảo: “Look, Tít! This is a dog. A brown dog.” Con bé ngẩng lên nhìn tôi, rồi lại nhìn con chó bông. Tôi chỉ vào con chó, lặp lại. “Dog. Brown dog.”

Nó không nói gì, nhưng mà tôi thấy nó có vẻ để ý. Hôm sau, lúc nó đang chơi với con mèo bông, tôi lại thử. “Oh, a cat! A white cat.” Lần này thì nó chỉ vào con mèo, rồi nhìn tôi, mồm thì chưa nói nhưng ánh mắt thì kiểu như “à, con này là cat”. Tim tôi như muốn nhảy ra ngoài ấy, vui không tả được!

Từ hôm đấy, tôi nhận ra một điều. Bọn trẻ con lớp 1 nó không cần cái gì cao siêu, sách vở bài bản quá đâu. Quan trọng là mình phải biết cách lồng ghép vào những thứ nó thích, những hoạt động nó hay làm hàng ngày. Phải làm cho nó thấy tiếng Anh nó gần gũi, nó vui như một trò chơi ấy.

Thế là tôi bắt đầu “chiến dịch” mới. Lúc chơi đồ hàng với nó, tôi bắt đầu nói tên rau củ quả bằng tiếng Anh. “Do you want some carrots?” “This is a tomato.” Ban đầu nó ngơ ngác, nhưng tôi cứ lặp đi lặp lại, vừa nói vừa chỉ. Dần dần, nó quen, thậm chí còn chủ động hỏi “Mẹ ơi, quả này tiếng Anh là gì?”.

Rồi thì lúc nó vẽ, tôi hỏi “What color is this?” Nó chỉ bừa thì tôi sửa, rồi hai mẹ con cùng cười. Lúc tắm, tôi chỉ vào các bộ phận cơ thể, “Nose, eyes, mouth.” Nó cũng bắt chước theo, thích thú lắm.

Sách truyện thì tôi vẫn đọc, nhưng không bắt nó phải đọc theo chữ. Tôi vừa đọc vừa diễn tả bằng hành động, bằng giọng điệu hài hước. Nó khoái chí, cười khanh khách. Thậm chí nhiều hôm còn tự giác lôi truyện ra đòi mẹ đọc cơ, mà phải là truyện tiếng Anh mới chịu.

Tất nhiên là không phải lúc nào cũng thuận lợi, có hôm nó cũng ương bướng, không chịu học, chỉ muốn xem TV. Những lúc như thế thì tôi cũng không ép. Nhưng mà tôi kiên trì, hôm nay không được thì mai mình lại thử cách khác. Quan trọng là tạo không khí vui vẻ, không áp lực. Học mà chơi, chơi mà học, thế nó mới vào.

Đến giờ thì con Tít nhà tôi cũng biết được kha khá từ vựng rồi, mấy câu giao tiếp đơn giản như “Hello”, “Goodbye”, “Thank you”, “What’s your name?” cũng nói được ngon ơ. Quan trọng nhất là nó không còn sợ tiếng Anh nữa, thậm chí còn thấy thích thú khi khám phá những điều mới mẻ qua tiếng Anh. Đi đường thấy biển hiệu có chữ tiếng Anh là cũng chỉ trỏ hỏi mẹ. Thế là thành công lắm rồi, các bác ạ.

Cho nên, kinh nghiệm của tôi là vậy đó. Đừng có cố nhồi nhét theo một khuôn mẫu nào cả, cũng đừng sốt ruột. Cứ từ từ, quan sát con mình, tìm ra cái gì hợp với nó nhất thì làm. Mệt thì mệt thật đấy, nhưng mà thấy con tiến bộ từng ngày thì vui không gì bằng.

xiao

Xin chào mọi người, mình là Xiao, đã có 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giảng dạy tiếng Anh cho trẻ em. Mình rất yêu thích việc khám phá những kiến thức mới và chia sẻ các tài nguyên học tập hữu ích, đặc biệt là các khóa học tiếng Anh. Mình hy vọng có thể cùng nhiều người học hỏi và tiến bộ mỗi ngày!

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *