Chào mọi người, hôm nay mình xin chia sẻ một chút về quá trình mình cùng thằng cháu vật lộn với cái Unit 1 sách tiếng Anh lớp 6. Nói là “thực hành” cho oai chứ thực ra là hè vừa rồi thằng cu nhà bà chị ở quê lên chơi, chuẩn bị vào lớp 6, tiếng Anh thì tờ giấy trắng luôn. Thế là mình bất đắc dĩ thành gia sư hè.

Bắt đầu từ đâu?
Lúc đầu mình cũng nghĩ đơn giản, Unit 1 “My New School” thì chắc loanh quanh mấy cái chào hỏi, giới thiệu trường lớp, đồ dùng học tập thôi. Mình lôi sách giáo khoa ra, xem qua một lượt. Đúng là cũng chỉ có vậy thật: từ vựng về trường học, các môn học, cấu trúc “This is/That is”, “These are/Those are”, rồi hỏi tên, hỏi tuổi, hỏi khỏe.
Cụ thể mình làm thế này:
- Phần từ vựng: Ôi dào, mình chép ra một đống từ mới: school, classroom, library, gym, playground, pencil, eraser, ruler, notebook, subject, Math, English, History… Rồi mình lấy mấy cái hình ảnh minh họa trên mạng (tất nhiên là không cho nó xem trực tiếp mà mình vẽ lại hoặc mô tả). Xong hai chú cháu chơi trò đoán từ, nối từ với hình. Thằng bé cũng có vẻ khoái.
- Phần ngữ pháp: Cái này mới căng. Mình phải giải thích cặn kẽ cái “to be” (am, is, are) dùng thế nào, khi nào thì “This is”, khi nào “That is”. Mấy câu hỏi “What’s your name?”, “How are you?”, “How old are you?” thì mình bắt nó lặp đi lặp lại. Rồi cách dùng “my”, “your”. Lúc đầu nó cứ loạn xị ngầu cả lên.
- Phần nghe và nói: Mình tìm mấy đoạn hội thoại ngắn trong sách, hai chú cháu đóng vai. Mình làm thầy giáo, nó làm học sinh mới. Rồi đổi vai. Giọng nó lúc đầu ngọng líu ngọng lô, nghe buồn cười chết được. Mình cũng bật mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi đơn giản có liên quan đến chủ đề trường học cho nó nghe.
- Phần đọc và viết: Chủ yếu là đọc mấy đoạn văn ngắn trong sách, rồi tập viết lại mấy câu đơn giản giới thiệu về bản thân, về trường (tưởng tượng của nó). Mình sửa lỗi chính tả, ngữ pháp cho nó.
Khó khăn và cách mình “gỡ rối”
Nói thì dễ vậy chứ lúc vào thực tế cũng lắm chuyện. Thằng cu nhà mình nó hiếu động, ngồi yên được 15 phút là bắt đầu ngọ nguậy. Từ vựng thì học trước quên sau. Phát âm thì từ “school” nó cứ đọc thành “sờ-kun”.
Mình phải thay đổi chiến thuật liên tục:
- Thay vì chỉ ngồi bàn học, mình dắt nó đi vòng quanh nhà, chỉ vào đồ vật rồi hỏi “What’s this?” bằng tiếng Anh. Ví dụ chỉ cái bàn, mình hỏi, nó phải trả lời “This is a table”. Coi như thực hành “This is” luôn.
- Từ vựng thì mình biến thành trò chơi. Ví dụ mình nói tiếng Việt “cục tẩy”, nó phải nói “eraser”. Ai nói nhanh hơn thì thắng. Hoặc mình giấu mấy cái flashcard từ vựng, rồi cho nó đi tìm.
- Về phát âm, mình phải kiên nhẫn sửa từng tí một. Mình phát âm mẫu, rồi bắt nó nhìn miệng mình mà đọc theo. Sai thì sửa, đúng thì khen lấy khen để.
- Cứ học được một chút thấy nó oải là mình cho nghỉ giải lao, chơi trò khác không liên quan gì đến tiếng Anh. Lát sau quay lại học tiếp.
À, có một kỷ niệm vui là lúc dạy nó từ “uniform” (đồng phục). Mình giải thích xong, nó gật gù. Hôm sau mình hỏi lại, nó gãi đầu gãi tai một lúc rồi phán: “À, cái áo… unì-phom!”. Mình phải cố nhịn cười để sửa lại cho nó.

Kết quả cuối cùng
Sau khoảng hơn một tháng vật lộn, thì thằng bé cũng nắm được kha khá từ vựng cơ bản của Unit 1. Nó có thể tự giới thiệu tên, tuổi, nói được tên một vài đồ dùng học tập, vài môn học. Quan trọng nhất là nó không còn sợ tiếng Anh như lúc đầu nữa, thậm chí còn tỏ ra thích thú khi học được từ mới hoặc nói được một câu đúng.
Đến lúc nó về quê, mình hỏi “How are you today?”, nó đã có thể tự tin trả lời “I’m fine, thank you. And you?”. Tuy đơn giản nhưng với một đứa mới bắt đầu thì đó cũng là cả một sự tiến bộ rồi. Coi như công sức của ông chú này cũng không uổng.
Đấy, chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình với cái Unit 1 tiếng Anh lớp 6 là như vậy. Chủ yếu là kiên nhẫn và tìm cách làm cho nó vui vẻ, đỡ nhàm chán thôi các bạn ạ. Chứ cứ ép theo sách vở quá thì người lớn còn thấy oải nữa là trẻ con.
Leave a Comment