Chào mọi người, hôm nay tôi lại ngoi lên chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình đây. Chuyện là dạo gần đây tôi có kèm cu cậu nhà tôi học bài, mà cụ thể là cuốn tiếng anh lớp 4 tập 1. Ôi thôi, nghĩ lại vẫn thấy cả một hành trình đấy các bác ạ.

Bắt đầu thế nào?
Thì cũng như bao phụ huynh khác thôi, đầu năm học là tôi sắm sửa sách vở cho con. Cuốn tiếng Anh lớp 4 này nhìn qua thì cũng màu mè, hình ảnh sinh động, nghĩ bụng chắc con sẽ thích. Mấy bài đầu thì cũng đơn giản, toàn mấy cái chào hỏi, giới thiệu tên tuổi, đồ vật quen thuộc. Tôi cũng chủ quan, nghĩ chắc cứ theo sách giáo khoa là ổn.
Quá trình thực hành gian nan
Ấy thế mà không phải đâu các bác. Lý thuyết là một chuyện, thực hành với bọn trẻ con nó lại là chuyện khác. Mấy buổi đầu, tôi cũng hăm hở lắm. Tôi mở sách ra, chỉ cho con từng chữ, từng hình. Con cũng có vẻ hợp tác, đọc theo răm rắp.
Nhưng mà, được dăm bữa nửa tháng là bắt đầu thấy oải. Thằng bé nhà tôi nó hiếu động, ngồi một chỗ được 15-20 phút là bắt đầu ngọ nguậy. Bảo nó đọc từ mới thì nó đọc vẹt, hỏi nghĩa thì ú ớ. Phát âm thì thôi rồi, tôi sửa muốn khản cả cổ mà nó vẫn cứ “thờ-ri” với “phai-vờ” theo kiểu của nó. Nhiều lúc bực mình, quát nó một trận xong rồi hai mẹ con lại nhìn nhau, không khí nặng nề kinh khủng.
Tôi bắt đầu nhận ra là không thể cứ bắt nó ngồi im học theo kiểu truyền thống được. Thế là tôi bắt đầu tìm tòi. Lên mạng xem các mẹ khác dạy con thế nào, rồi thử áp dụng.
- Học qua bài hát: Tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi đơn giản, có từ vựng trong sách. Mở cho nó nghe, rồi hai mẹ con cùng nhún nhảy hát theo. Cách này có vẻ hiệu quả hơn, nó vui vẻ hơn hẳn.
- Chơi trò chơi: Tôi tự chế ra mấy trò chơi nho nhỏ. Ví dụ, tôi giơ hình con vật lên, đố nó nói tiếng Anh. Hoặc là tôi nói một từ tiếng Anh, nó chỉ vào đồ vật tương ứng trong nhà. Mấy trò này giúp nó nhớ từ vựng tốt hơn, mà không bị áp lực.
- Thực hành thực tế: Khi đi siêu thị, tôi chỉ vào rau củ quả, hỏi nó “What’s this?”. Hoặc khi thấy màu sắc nào đó, tôi cũng hỏi. Cứ lặp đi lặp lại như vậy.
- Đọc truyện tranh tiếng Anh đơn giản: Cái này thì hơi khó tìm loại phù hợp với trình độ, nhưng tìm được thì nó thích lắm.
Có những hôm, thằng bé nó mệt, nó không muốn học. Tôi cũng không ép. Thôi thì cho nó nghỉ một buổi, mai học tiếp. Quan trọng là tạo không khí thoải mái, để nó không sợ học tiếng Anh.

Kết quả và những gì nhận ra
Sau một thời gian vật lộn như thế, thì cũng có chút thành quả các bác ạ. Giờ thì cu cậu cũng tự tin hơn khi nói mấy câu đơn giản. Từ vựng cũng khá hơn trước nhiều. Phát âm thì vẫn cần cải thiện, nhưng ít nhất là nó chịu nói, chịu tương tác.
Cái quan trọng nhất mà tôi nhận ra là, sách giáo khoa chỉ là công cụ thôi. Mình phải linh hoạt, tìm cách biến việc học thành một cái gì đó thú vị với con. Chứ cứ răm rắp theo sách, rồi ép con học theo ý mình thì khó lắm. Với lại, kiên nhẫn là điều không thể thiếu. Bọn trẻ con nó học trước quên sau là chuyện thường, mình đừng có nản.
Mà nói thật, hồi đó tôi cũng không giỏi tiếng Anh gì cho cam đâu. Cứ gọi là cùng con học lại từ đầu đấy. Nhiều từ tôi cũng phải tra từ điển, rồi tập phát âm trước khi dạy con. Cũng nhờ vậy mà vốn tiếng Anh của tôi cũng được cải thiện chút đỉnh, hehe.
Đấy, câu chuyện cày cuốc cùng con với cuốn tiếng anh lớp 4 tập 1 của tôi là thế. Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng mà thực sự là cả một quá trình cần sự kiên trì và thay đổi phương pháp liên tục. Giờ nhìn lại, cũng thấy vui vui vì mình đã đồng hành cùng con như vậy.
Leave a Comment