Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái quá trình tôi vật lộn với cái đề thi tuyển sinh lớp 10 môn tiếng Anh này. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng mà bắt tay vào mới thấy nó cũng lắm công phu phết đấy.
Bắt đầu từ đâu?
Chuyện là thằng cháu nhà tôi năm nay thi vào 10, mà nó thì lại hơi yếu môn Anh. Thế là tôi, với vai trò là một người từng trải, tự dưng thấy mình có trách nhiệm phải vào cuộc. Ban đầu tôi nghĩ chắc cũng không khó lắm đâu, mình cũng có tí vốn liếng tiếng Anh mà. Nhưng đời không như là mơ các bạn ạ.
Quá trình thực tế nó diễn ra thế này
Đầu tiên là tôi phải đi lùng sục khắp nơi để tìm hiểu xem cái cấu trúc đề thi những năm gần đây nó ra làm sao. Tôi lên mạng, hỏi han bạn bè có con cũng thi cử rồi. Tôi thấy là đề thi bây giờ nó cũng đa dạng lắm, không chỉ có ngữ pháp với từ vựng không đâu.
- Phần ngữ pháp: Ôi thôi, đủ các thể loại thì, câu điều kiện, câu bị động, mạo từ… Tôi phải ngồi hệ thống lại hết, xem cái nào trọng tâm, cái nào hay ra.
- Phần từ vựng: Cái này thì đúng là mênh mông biển rộng. Tôi cố gắng nhóm các từ theo chủ đề, rồi tìm các bài đọc có chứa từ vựng đó để cháu nó học theo ngữ cảnh.
- Phần đọc hiểu: Mấy bài đọc bây giờ cũng dài và nhiều thông tin hơn xưa. Tôi phải hướng dẫn nó cách đọc lướt, tìm ý chính, rồi trả lời câu hỏi sao cho đúng trọng tâm.
- Phần viết: Đây là phần mà tôi thấy nhiều đứa sợ nhất. Viết lại câu sao cho nghĩa không đổi, rồi viết đoạn văn theo chủ đề cho sẵn. Tôi phải tìm mấy cái cấu trúc câu hay dùng, mấy cái từ nối để bài viết nó mạch lạc hơn.
Sau khi đã có cái nhìn tổng quan, tôi bắt đầu lên kế hoạch ôn tập cho thằng cháu. Mỗi ngày một ít, mưa dầm thấm lâu mà. Tôi in ra một đống đề thi thử, rồi hai chú cháu cùng nhau giải. Chỗ nào nó sai, tôi giải thích cặn kẽ. Có những lúc hai chú cháu cãi nhau chí chóe vì một câu ngữ pháp, nhưng mà vui.
Thú thật là lúc đầu tôi cũng hơi chủ quan, nghĩ mình nắm chắc kiến thức rồi. Nhưng khi giải đề cùng cháu, tôi mới phát hiện ra là kiến thức của mình cũng bị “rơi rụng” đi nhiều. Có những cái mình tưởng là đúng, hóa ra lại sai. Thế là lại phải lôi sách vở ra tra cứu, học lại cùng cháu luôn. Cũng nhờ thế mà kiến thức của mình cũng được củng cố lại phần nào.
Cái khó nhất không phải là dạy kiến thức đâu, mà là truyền động lực cho nó. Trẻ con tuổi này nó ham chơi lắm. Tôi phải vừa dụ dỗ, vừa nghiêm khắc. Có lúc nó nản, tôi lại phải động viên, kể chuyện ngày xưa mình đi thi thế nào để nó có thêm quyết tâm.
Kết quả và cảm nhận
Đến ngày nó đi thi, tôi còn hồi hộp hơn cả nó. Lúc nó báo về làm bài cũng ổn, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Dù kết quả cuối cùng có như thế nào, tôi thấy quá trình này thực sự rất ý nghĩa.
Điều tôi nhận ra là:
- Việc ôn thi cho con cháu không chỉ đơn thuần là dạy kiến thức, mà còn là đồng hành, chia sẻ và thấu hiểu.
- Kiến thức là vô tận, mình phải luôn học hỏi, cập nhật.
- Đôi khi, việc giúp đỡ người khác cũng là cách để mình tự hoàn thiện bản thân.
Nói chung, quá trình này tuy mệt nhưng cũng vui. Tôi thấy mình như được sống lại những năm tháng học trò. Hy vọng những chia sẻ này của tôi cũng có ích cho những ai đang có con cháu chuẩn bị bước vào kỳ thi quan trọng này. Cứ bình tĩnh, chuẩn bị kỹ càng thì mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi!
Leave a Comment