Chào mọi người, hôm nay tôi lại ngồi đây chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình, lần này là về cái Unit 2 tiếng Anh lớp 12. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng hồi đó tôi cũng vật vã với nó ra trò đấy, nhất là khi phải tự ôn để thi.

Đầu tiên, tôi nhớ là mình lôi hết sách giáo khoa, sách bài tập ra. Cái Unit 2 này chủ đề của nó thường xoay quanh “Cultural Diversity” hay mấy cái tương tự, đại loại là sự đa dạng văn hóa. Nghe thì hay ho nhưng từ vựng thì ôi thôi, một rổ luôn. Nào là phong tục, tập quán, truyền thống, lễ hội, đủ thứ trên đời.
Thế là tôi bắt đầu bằng việc gạch chân hết từ mới trong bài đọc. Gạch xong thì cũng hoa cả mắt. Tôi không có chép ngay ra sổ đâu, mà tôi thử đoán nghĩa dựa vào ngữ cảnh trước. Cái nào khó quá, đoán không nổi thì mới lôi từ điển ra tra. Hồi đó làm gì có điện thoại thông minh tra vèo vèo như bây giờ, toàn phải lật cành cạch cuốn từ điển giấy dày cộp.
Sau khi có một mớ từ vựng rồi, tôi bắt đầu phân loại chúng. Ví dụ, từ nào thuộc chủ đề lễ hội, từ nào thuộc về trang phục truyền thống, từ nào nói về các mối quan hệ gia đình, xã hội trong văn hóa đó. Tôi dùng mấy cái bút highlight màu mè để đánh dấu cho dễ nhớ. Xanh cho chủ đề A, vàng cho chủ đề B, kiểu vậy.
Tiếp theo là phần ngữ pháp. Unit này thường dính tới mấy cái cấu trúc so sánh, hoặc là câu điều kiện, mệnh đề quan hệ để mô tả, giải thích các khía cạnh văn hóa. Tôi thì không học chay công thức đâu. Tôi tìm mấy cái ví dụ ngay trong bài đọc, xem người ta dùng cấu trúc đó như thế nào trong ngữ cảnh văn hóa. Rồi tự mình đặt vài câu tương tự, lấy chính cái đống từ vựng vừa học ở trên để đặt. Ví dụ, học về “áo dài”, tôi sẽ cố dùng cấu trúc so sánh để nói “Áo dài is more traditional than modern dresses in some specific events.” Đại loại thế, cứ tự chế ra mà nói.
Rồi đến phần kỹ năng:

- Đọc hiểu: Tôi đọc đi đọc lại bài khóa. Lần đầu đọc lướt lấy ý chính. Lần hai đọc kỹ hơn, trả lời câu hỏi. Chỗ nào không hiểu thì đánh dấu lại, cố gắng suy luận. Quan trọng là phải hiểu được cái ý chính của từng đoạn, rồi mới đến chi tiết.
- Nghe: Cái này thì đúng là cực hình với nhiều người, tôi cũng không ngoại lệ. Tôi bật băng nghe đi nghe lại. Lần đầu cố gắng bắt từ khóa. Lần sau cố nghe chi tiết hơn. Có transcript thì tốt, nghe xong rồi mở ra so sánh, xem mình nghe sai chỗ nào. Hồi đó tôi còn cố gắng nghe mấy bản tin tiếng Anh ngắn ngắn trên đài, dù hiểu được dăm ba câu cũng mừng.
- Viết: Sau khi có từ vựng, ngữ pháp kha khá, tôi tập viết những đoạn văn ngắn về một phong tục nào đó của Việt Nam, hoặc so sánh văn hóa Việt Nam với một nước khác (dựa vào thông tin trong bài). Viết xong, tôi tự đọc lại, sửa lỗi ngữ pháp, lỗi từ vựng. Nếu có thầy cô hoặc bạn bè giỏi hơn thì nhờ họ xem qua, góp ý.
- Nói: Cái này thì phải mạnh dạn. Tôi hay tự nói một mình trước gương. Hoặc rủ đứa bạn nào đó cùng học, rồi hai đứa nói chuyện với nhau về chủ đề văn hóa. Nói sai thì sửa, quan trọng là dám nói. Tôi nhớ là hồi đó tôi còn cố gắng bắt chước ngữ điệu của người trong băng nghe nữa cơ.
Cứ thế, tôi làm hết bài tập trong sách giáo khoa, sách bài tập. Chỗ nào sai thì xem lại lý thuyết, xem lại từ vựng. Tôi còn tìm thêm một vài đề thi thử có liên quan đến chủ đề này để làm nữa. Cảm giác khi mình hiểu và làm được bài nó sướng lắm.
Quan trọng nhất, tôi thấy là mình phải kiên trì và thực hành đều đặn. Không phải học một ngày là giỏi ngay được. Mỗi ngày một ít, tích tiểu thành đại thôi. Với cái Unit 2 này, vì nó gắn liền với văn hóa nên tôi cũng cố gắng liên hệ với thực tế xung quanh mình, xem TV, đọc báo về các lễ hội, phong tục của Việt Nam hay các nước khác. Điều đó làm cho việc học nó đỡ khô khan hơn nhiều.
Đấy, sơ sơ quá trình tôi “chiến đấu” với Unit 2 tiếng Anh lớp 12 là như vậy đó. Nghe thì có vẻ nhiều bước nhưng cứ làm từ từ từng chút một là ổn cả thôi. Hi vọng chút chia sẻ này của tôi có ích cho ai đó đang cần nhé!
Leave a Comment