Chào mọi người, nay cuối tuần rảnh rỗi nên tôi lại lôi chuyện dạy tiếng Anh cho cu cậu lớp 2 nhà tôi ra chia sẻ một chút. Chẳng phải chuyên gia gì đâu, chỉ là ghi lại quá trình vật lộn của bản thân thôi, biết đâu có ích cho ai đó cũng đang vò đầu bứt tai như tôi hồi đầu.
Bắt đầu từ đâu?
Nói thật là ban đầu tôi cũng hoang mang lắm. Con bắt đầu vào lớp 2, chương trình trên lớp thì cũng có tiếng Anh đấy nhưng mà cảm giác nó cứ qua loa thế nào ấy. Tôi thì muốn con có nền tảng một chút, sau này đỡ bỡ ngỡ. Thế là quyết định tự kèm thêm ở nhà. Việc đầu tiên tôi làm là dạo một vòng mấy hiệu sách, xem qua mấy bộ giáo trình cho trẻ con. ôi thôi, hoa cả mắt, loại nào cũng có vẻ hay.
Sau một hồi ngâm cứu, tôi quyết định không mua giáo trình quá nặng nề. Trẻ con mà, học phải vui. Tôi ưu tiên mấy thứ sau:
- Flashcards: Mấy cái thẻ hình ảnh từ vựng ấy. Tôi chọn loại có hình minh họa to, rõ ràng, màu sắc bắt mắt. Chủ đề thì cứ xoay quanh những thứ gần gũi như con vật, đồ vật, màu sắc, số đếm.
- Sách truyện tranh song ngữ đơn giản: Mấy quyển mỏng mỏng, ít chữ nhiều hình, câu cú ngắn gọn thôi.
- Video bài hát tiếng Anh cho trẻ em: Cái này thì trên mạng đầy. Tôi lọc mấy kênh có hình ảnh vui nhộn, nhạc dễ nghe, dễ thuộc.
À, còn một việc quan trọng nữa là tôi hỏi han kinh nghiệm mấy bà chị có con lớn hơn, xem các chị ấy dạy con thế nào, dùng tài liệu gì. Cũng học lỏm được kha khá mẹo hay.
Quá trình thực hành của tôi
Ban đầu, tôi đặt mục tiêu mỗi ngày dành khoảng 15-20 phút học cùng con thôi, sợ nó oải. Thời gian thì thường là sau bữa tối, lúc cả nhà thư giãn.
Giai đoạn làm quen:
Tôi bắt đầu với flashcards. Ví dụ chủ đề con vật, tôi giơ thẻ lên, đọc to tên con vật bằng tiếng Anh, rồi chỉ cho con xem hình. Xong rồi hai mẹ con cùng bắt chước tiếng kêu của con vật đó. “What’s this? It’s a dog! Woof woof!” Kiểu vậy đó. Cứ lặp đi lặp lại. Thỉnh thoảng tôi lại xáo trộn thẻ, hỏi con “Where is the cat?” để con tìm. Trò này cu cậu nhà tôi thích phết.
Với màu sắc, tôi chỉ vào đồ vật trong nhà rồi nói màu bằng tiếng Anh. “The table is brown. Your shirt is blue.”
Kết hợp nghe nhìn:
Sau khi con quen mặt chữ với một số từ cơ bản, tôi bắt đầu cho xem video bài hát. Mấy bài như “Baby Shark”, “Twinkle Twinkle Little Star”, “ABC song” là kinh điển rồi. Ban đầu chỉ cho nghe và xem hình thôi, sau đó khuyến khích con hát theo. Có hôm hai mẹ con hát mà ông xã ngồi ngoài cười sằng sặc vì giọng tôi thì ngang phè còn con thì líu lo không rõ chữ.
Sách truyện thì tôi chọn mấy quyển có cốt truyện đơn giản, lặp đi lặp lại cấu trúc câu. Tôi đọc cho con nghe, vừa đọc vừa chỉ vào tranh. Thỉnh thoảng dừng lại hỏi con “What is this?” bằng tiếng Anh, hoặc yêu cầu con chỉ vào nhân vật, đồ vật được nhắc đến.
Tạo môi trường:
Tôi cố gắng chêm tiếng Anh vào các hoạt động hàng ngày một cách tự nhiên nhất. Ví dụ lúc ăn cơm, có thể hỏi “Do you want more rice?” hoặc “This apple is yummy!”. Lúc chơi đồ chơi, thì gọi tên đồ chơi bằng tiếng Anh. Tất nhiên là không phải lúc nào cũng được, nhưng cố gắng được chút nào hay chút đó.
Những khó khăn và cách tôi xoay xở
Ôi dào, dạy trẻ con thì khó khăn là chuyện thường ngày ở huyện. Cu cậu nhà tôi cũng không ngoại lệ:
- Nhanh chán: Trẻ con mà, sự tập trung có hạn. Đang học vui vẻ tự dưng lại ngọ nguậy, đòi làm việc khác. Những lúc như vậy, tôi không ép. Tôi sẽ chuyển sang hoạt động khác, ví dụ đang học từ mới bằng flashcards mà thấy con oải thì chuyển sang cho nghe nhạc, hoặc chơi trò chơi vận động có lồng ghép tiếng Anh (ví dụ “Simon says: touch your nose!”).
- Hay quên: Hôm trước dạy xong tưởng nhớ rồi, hôm sau hỏi lại thì mặt nghệt ra. Cái này thì chỉ có cách kiên trì lặp đi lặp lại thôi. “Mưa dầm thấm lâu” mà. Tôi cũng không đặt nặng chuyện con phải nhớ ngay, nhớ hết.
- Phát âm: Nhiều từ con phát âm ngọng líu ngọng lô. Tôi thì cũng không phải dân chuyên Anh nên có khi phát âm của mình cũng chưa chuẩn. Tôi thường mở file audio của người bản xứ cho con nghe rồi hai mẹ con cùng bắt chước. Sai thì sửa, từ từ rồi cũng ổn hơn.
Có một dạo tôi cũng nản lắm, cảm giác công sức mình bỏ ra mà con chẳng tiếp thu được bao nhiêu. Nhưng rồi nhìn thấy con tự dưng bật ra được một từ tiếng Anh đúng ngữ cảnh, hay nghêu ngao hát một bài hát tiếng Anh, tự dưng lại có động lực hẳn. Ví dụ có lần đang xem tivi thấy con hổ, nó quay sang bảo tôi “Mommy, tiger!”. Trời ơi, lúc đó vui gì đâu!
Kết quả nho nhỏ và cảm nhận
Đến giờ thì cu cậu nhà tôi cũng biết được kha khá từ vựng cơ bản, nói được vài câu đơn giản, và quan trọng nhất là con có vẻ thích thú với tiếng Anh. Con không còn sợ sệt khi nghe tiếng Anh nữa. Lên lớp, cô giáo khen con có tiến bộ, hăng hái phát biểu hơn. Nghe mà mát lòng mát dạ.
Tôi thấy rằng, việc tự kèm con học tiếng Anh ở nhà tuy có vất vả, nhưng cũng mang lại nhiều niềm vui. Nó không chỉ giúp con học thêm một ngôn ngữ mới, mà còn là khoảng thời gian quý báu để hai mẹ con gắn kết với nhau. Chẳng cần phải đao to búa lớn gì đâu, cứ từ từ, từng chút một, biến việc học thành một trò chơi thú vị là được.
Đấy, kinh nghiệm của tôi chỉ có vậy thôi. Hy vọng là có thể giúp ích được phần nào cho các bố mẹ cũng đang trên hành trình này. Chúc mọi người thành công nhé!
Leave a Comment