Chào các bác, hôm nay tôi lại lôi cái chuyện cũ ra kể, ấy là cái hồi tôi với thằng cu nhà tôi vật lộn với cuốn sách “tiếng anh lớp 3 tập 2”. Chắc nhiều bác cũng trải qua rồi nên hiểu cái cảnh này. Nói thật là lúc đầu tôi cũng hơi hoang mang, không biết bắt đầu từ đâu cho con nó dễ vào.

Chuẩn bị tinh thần và “đồ nghề”
Đầu tiên, tôi nhớ là mình đi ra hiệu sách, chọn đúng cái cuốn theo chương trình của bộ. Mua về, tôi với nó ngồi lật từng trang. Ôi thôi, chữ thì ít mà hình thì nhiều, cũng may thế chứ không thì thằng bé nó chán ngay. Tôi bảo nó: “Nào, bố con mình cùng khám phá xem trong này có gì hay ho nhé!”
Tôi cũng chuẩn bị thêm ít đồ nghề tự chế:
- Giấy A4 cũ: Cắt ra làm thẻ từ (flashcards). Một mặt ghi từ mới, mặt kia tôi vẽ hình minh họa, hoặc nếu từ nào khó vẽ quá thì tôi ghi nghĩa tiếng Việt. Vẽ xấu đừng hỏi, nhưng con nó thích.
- Bút màu: Cho nó tô vẽ vào mấy cái hình trong sách, hoặc tự vẽ vời linh tinh liên quan đến bài học.
- Một quyển vở ô ly: Để nó tập chép từ mới. Chữ như gà bới nhưng có còn hơn không.
Quan trọng nhất là tôi xác định tư tưởng: “Chậm mà chắc”. Không ép con học nhiều một lúc, mỗi ngày một tí thôi, chủ yếu là tạo hứng thú cho nó.
Quá trình “thực chiến” mỗi tối
Cứ tối đến, sau khi cơm nước xong xuôi, hai bố con lại lôi sách vở ra. Ban đầu cũng hơi khó khăn đấy các bác ạ. Thằng bé nó còn ham chơi, ngồi được 5 phút là lại ngọ nguậy.
Bắt đầu với phần nghe và nhìn: Sách thường có mấy bài hát, bài đối thoại ngắn. Tôi mở file nghe (may mà sách có kèm đĩa hoặc mã QR để tải file), cho nó nghe đi nghe lại. Tôi chỉ vào tranh, đọc theo băng. Nó cũng ê a theo, dù chả hiểu gì mấy lúc đầu.

Học từ mới kiểu “chơi mà học”: Đến phần từ mới, tôi lôi bộ flashcards tự chế ra. Tôi giơ thẻ lên, đọc to, rõ. Rồi hai bố con chơi trò đoán từ, tìm đồ vật trong nhà có tên tiếng Anh tương tự. Ví dụ học từ “book”, tôi chỉ vào quyển sách, “cat” thì chỉ vào con mèo nhà hàng xóm (nếu thấy). Cứ thế, mỗi hôm vài từ thôi.
Luyện nói: Cái này mới là thử thách. Ban đầu nó ngại nói lắm, sợ sai. Tôi phải làm mẫu trước, nói đi nói lại mấy câu đơn giản trong bài. Ví dụ, bài học về chào hỏi, tôi cứ “Hello”, “How are you?” suốt ngày. Dần dần nó cũng bập bẹ theo. Có hôm nó còn chủ động “Good morning” làm tôi bất ngờ.
Làm bài tập trong sách: Phần này thì nhẹ nhàng hơn. Thường là nối từ với tranh, khoanh tròn đáp án đúng. Tôi ngồi cạnh hướng dẫn, giải thích. Sai thì sửa, đúng thì khen lấy khen để.
Có những hôm nó mệt hoặc không có hứng, tôi cũng không ép. Mình cho nghỉ một buổi, hôm sau học bù hoặc đơn giản là cùng nhau xem một đoạn phim hoạt hình tiếng Anh ngắn cho thay đổi không khí. Cái chính là không để nó sợ học tiếng Anh.
Kết quả và những điều rút ra
Sau một thời gian kiên trì, khoảng hết cuốn tập 2 ấy, tôi thấy thằng cu nhà tôi có tiến bộ rõ rệt. Nó thuộc được khá nhiều từ vựng cơ bản, nói được mấy câu giao tiếp đơn giản, và quan trọng nhất là nó không còn sợ môn tiếng Anh nữa. Thậm chí nhiều lúc còn tự giác lấy sách ra xem lại bài.

Tôi nghiệm ra một điều, dạy con học, nhất là ngoại ngữ ở tuổi này, cần nhất là sự kiên nhẫn và đồng hành của bố mẹ. Đừng đặt nặng điểm số quá, cứ tạo cho con một môi trường thoải mái, vui vẻ để tiếp xúc với ngôn ngữ mới. Sách giáo khoa chỉ là công cụ, cách mình sử dụng công cụ đó mới quan trọng.
Đấy, câu chuyện “tiếng anh lớp 3 tập 2” nhà tôi là thế. Cũng không có gì cao siêu, chỉ là chút kinh nghiệm thực tế muốn chia sẻ với các bác. Hy vọng có ích cho ai đó đang trong hoàn cảnh tương tự!
Leave a Comment