Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình dạy tiếng Anh cho cu cậu nhà tôi, năm nay lên lớp 2 rồi. Thực ra ban đầu tôi cũng hơi loay hoay, không biết bắt đầu từ đâu cho đúng kiểu.
Bắt đầu thế nào?
Đầu tiên, tôi cũng nghĩ đơn giản là mua sách giáo khoa tiếng Anh lớp 2 về rồi kèm con học theo chương trình trên lớp. Nhưng mà tôi thấy cu cậu có vẻ không hào hứng lắm, học cứ như trả bài ấy. Thế là tôi bắt đầu tìm hiểu thêm, xem các bố mẹ khác chia sẻ kinh nghiệm trên mạng rồi tự mày mò thử.
Tôi nhận ra là với bọn trẻ con tầm này, cứ nhồi nhét lý thuyết chay thì chán lắm. Quan trọng là phải vui, phải tạo được không khí thoải mái thì con nó mới chịu tiếp thu. Thế là tôi quyết định thay đổi cách tiếp cận.
Quá trình cụ thể ra sao?
Việc đầu tiên tôi làm là dẹp bớt mấy quyển sách ngữ pháp khô khan đi. Thay vào đó, tôi tìm mua mấy quyển truyện tranh tiếng Anh đơn giản, loại có hình ảnh to, màu sắc bắt mắt, chữ ít thôi. Mỗi tối trước khi đi ngủ, thay vì đọc truyện tiếng Việt, tôi chuyển sang đọc mấy mẩu truyện tiếng Anh ngắn. Ban đầu cu cậu cũng ngơ ngác, nhưng tôi vừa đọc vừa chỉ vào tranh, diễn tả bằng hành động, rồi lặp đi lặp lại mấy từ khóa đơn giản.
Tiếp theo, tôi tải mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi vui nhộn về. Mấy bài kiểu “Baby Shark” hay “Head, Shoulders, Knees & Toes” ấy. Cứ bật lên là hai bố con/mẹ con cùng nhún nhảy, hát theo. Không cần con phải hiểu hết lời, cứ cho nó ngấm dần cái giai điệu với mấy từ quen thuộc là được. Lâu lâu tôi còn chỉ vào bộ phận cơ thể rồi hát theo bài hát, thế là nó cũng nhớ được mấy từ như “head”, “eyes”, “nose” một cách tự nhiên.
Một công cụ nữa mà tôi thấy khá hiệu quả là flashcards. Tôi mua một bộ flashcards về các chủ đề quen thuộc như con vật, màu sắc, đồ vật trong nhà, hoa quả. Mỗi ngày tôi chỉ giới thiệu khoảng 3-5 từ mới thôi, không nhiều. Chúng tôi chơi trò đoán từ, ví dụ tôi giơ hình con mèo lên thì hỏi “What’s this?”, rồi cùng nhau nói “It’s a cat”. Lặp đi lặp lại nhiều lần, hôm sau lại ôn lại từ cũ trước khi học từ mới.
À, còn một cách nữa là tôi hay nói chêm mấy từ tiếng Anh đơn giản vào trong lúc nói chuyện hàng ngày. Ví dụ như “Con muốn uống milk không?” hay “Give me the ball, please!”. Ban đầu nghe hơi ngượng mồm, nhưng dần dần thành quen, cu cậu cũng bắt chước theo.
Thỉnh thoảng, tôi cũng cho con xem mấy chương trình hoạt hình tiếng Anh ngắn trên Youtube, chọn kênh nào có phát âm rõ ràng, nội dung phù hợp với lứa tuổi. Xem một lúc thôi, khoảng 10-15 phút, chủ yếu để con làm quen với ngữ điệu và cách người bản xứ nói chuyện.
Kết quả và cảm nhận
Sau một thời gian kiên trì áp dụng mấy cách này, tôi thấy cu cậu nhà tôi bắt đầu có hứng thú hơn với tiếng Anh. Nó không còn sợ học nữa, thậm chí còn chủ động đòi xem hoạt hình tiếng Anh hoặc chơi trò flashcards. Tất nhiên là chưa thể nói sõi hay gì cả, nhưng ít nhất con đã biết được một lượng từ vựng kha khá, phản xạ với mấy câu hỏi đơn giản cũng nhanh hơn. Điều quan trọng nhất là con vui vẻ khi học, đó mới là thành công bước đầu của tôi.
Nói chung, dạy tiếng Anh cho trẻ con lớp 2 đúng là cần sự kiên nhẫn và phải linh hoạt thay đổi phương pháp cho phù hợp với con mình. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu thôi mọi người ạ. Chúc các bố mẹ cũng thành công nhé!
Leave a Comment