Chào cả nhà, lại là mình đây. Hôm nay cuối tuần rảnh rỗi, mình lại lôi kinh nghiệm thực tế ra chia sẻ với mọi người một chút, đặc biệt là các bố mẹ nào đang có con học tiếng Anh lớp 5. Cái bài Unit 5, Lesson 3 này ấy mà, thoạt nhìn thì cũng đơn giản thôi, nhưng để bọn trẻ con nó nhớ và dùng được thì cũng phải có tí mẹo đấy.
Bắt đầu từ đâu nhỉ? À, từ thằng cu nhà mình!
Chuyện là thế này, dạo trước thằng nhóc nhà mình học đến bài này. Sách giáo khoa thì cũng chỉ có vài mẫu câu với mấy từ vựng về địa điểm thôi. Nhưng mà mình thấy nó cứ học vẹt, hỏi đến nơi đến chốn là lại ấp úng. Thế là mình nghĩ, không được, phải tìm cách nào cho nó thực tế hơn một chút.
Đầu tiên, mình ngồi xem kỹ lại nội dung bài học. Chủ yếu là hỏi và trả lời về việc đi đâu, làm gì ở đó. Mấy cái câu quen thuộc như “Where are you going?” rồi “I’m going to the [địa điểm].” với “What are you going to do there?” và “I’m going to [hành động].”
Quá trình mình “vật lộn” cùng con
Xong xuôi phần lý thuyết khô khan, mình bắt đầu thực hành luôn.
- Học từ vựng kiểu mới: Thay vì bắt nó chép đi chép lại mấy từ như “post office”, “supermarket”, “bakery”, “bookshop”, “swimming pool”, “zoo”, mình lấy mấy tờ giấy A4 ra, vẽ hình minh họa đơn giản cho từng địa điểm. Vẽ xấu cũng được, miễn là nó gợi nhớ. Rồi hai bố con cùng chơi trò đoán hình, chỉ vào hình đọc tên. Vui phết! Thằng bé thích thú hơn hẳn.
- Đóng vai thực tế: Đây mới là phần quan trọng. Mình bảo nó: “Nào, bây giờ bố con mình chơi trò đi chợ nhé.” Mình giả làm người bán hàng, nó làm người đi mua. Hoặc là mình hỏi: “Con ơi, cuối tuần này mình đi đâu chơi nhỉ?” rồi gợi ý cho nó trả lời bằng tiếng Anh, ví dụ: “I’m going to the zoo.” Mình hỏi tiếp: “What are you going to do there?” Nó phải nghĩ ra câu trả lời, ví dụ: “I’m going to see the animals.” Cứ thế, mình thay đổi các địa điểm trong sách.
- Tạo tình huống bất ngờ: Đang ngồi chơi, mình bất chợt hỏi: “Hey, where are you going?” để kiểm tra phản xạ của nó. Hoặc là mình lấy điện thoại đồ chơi ra, giả vờ gọi điện: “Hello Tí, where are you going now?” Ban đầu nó cũng ngớ người ra, nhưng vài lần là quen.
- Sử dụng đồ vật xung quanh: Mình tận dụng luôn mấy đồ vật trong nhà. Ví dụ, chỉ vào cái tủ lạnh, mình hỏi vui: “Is this a post office?” Nó cười khanh khách rồi bảo: “No, it isn’t.” Mình hỏi tiếp: “So, where do you go to buy food?” Nó sẽ trả lời: “I go to the supermarket.”
Cứ như thế, mỗi ngày một chút. Quan trọng là kiên nhẫn và tạo không khí học mà chơi, chơi mà học. Mình không đặt nặng là nó phải thuộc làu làu ngay, mà chủ yếu là nó hiểu và dám nói ra.
Kết quả thu được
Sau khoảng một tuần áp dụng mấy cách “quê mùa” này, mình thấy thằng bé tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ khi mình hỏi bằng tiếng Anh nữa. Thậm chí, nhiều lúc nó còn chủ động đặt câu hỏi ngược lại cho mình. Cái phản xạ với mẫu câu “Where are you going?” và cách trả lời của nó tự nhiên hơn hẳn.
Tất nhiên, mỗi đứa trẻ một tính cách, một cách tiếp thu khác nhau. Nhưng mình tin là cứ tạo cho chúng một môi trường thực hành vui vẻ, gần gũi thì việc học tiếng Anh, hay bất cứ môn nào khác, cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều. Đây là chút kinh nghiệm nhỏ của mình, hy vọng giúp ích được cho bố mẹ nào đó đang loay hoay với bài học này của con. Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!
Leave a Comment